" Phụ thân, ngày mai là đến tiệc ngắm hoa của Hoài Vương phủ." Tô Nhụy nghe nói Tô Niệm Nga và Tô Li đều đã được chuẩn bị quần áo đoàng hoàng.
Nhưng nàng ta lại không được chuẩn bị gì.
Như vậy ngày mai sao nàng ta dám ra ngoài gặp người khác?
"À!" Tô Thái đáp một câu, quay đầu qua nhìn Tô Li lại thấy nàng chỉ đang mải mê ăn uống, không thèm để ý đến hắn.
Trong nháy mắt, Tô Thái có chút giận.
" Nữ nhi...!Nữ nhi.." Tô Nhụy nhút nhát, sợ sệt nhùn Lý thị, bộ dạng muốn nói lại thôi.
" Sao, có chuyện gì?" Tô Thái không thích nhìn nàng ta ấp a ấp úng, liền gác đũa xuống hỏi.
" Trong ngăn tủ của nữ nhi chỉ còn chút y phục cũ.
Ngày mai mặc như vậy ra ngoài chỉ sợ..." Tô Nhụy tuy không nói hết nhưng ai cũng hiểu ý.
Sắc mặt Lý thị cứng nhắc.
Tô Nhụy nói vậy khác gì trỉ trích bà ta là mẹ cả bạc đã thứ nữ.
" Phu nhân không chuẩn bị cho ngươi sao?" Quả nhiên, Tô Thái nghe vậy, trầm mặt xuống, quay qua liếc nhìn Lý thị.
Lý thị không chút hoang mang buông đũa xuống, nói:" Lão gia, trước thiếp đã cấp Nhụy nhi vài bộ xiêm y.
Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã cũ hết."
Lời này đương nhiên đều có ý tứ, ám chỉ Tô Nhụy phô trương lãng phí, bây giờ y phục cũ rồi lại đi khóc mình không có đồ mới để mặc.
Tô Thái không vui liếc nhìn Tô Nhụy rồi lại nhìn đến Lý thị
" Bạch Cần!" Không để thứ nữ và mẹ cả tiếp tục, Tô Li bỗng lên tiếng.
" Dạ!"
" Đem những thứ hôm trước ta mua đến chỗ đại tỷ tỷ đi." Tô Nhụy là con đầu của Tô Thái, lớn hơn Tô Li, nàng gọi