Chuyển ngữ: WanhooDù thế nào Ninh Thư vẫn ra sức phủ nhận mình không phải Mộc Yên La, thế nhưng Tề Sênh đã nhận định Ninh Thư là Mộc Yên La, hơn nữa còn nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt hiếm lạ và hứng thú vô cùng.Ninh Thư cũng chẳng quan tâm đến hắn, Tề Sênh biết cô là Mộc Yên La thì đã sao.
Đến lúc tình yêu đích thực trở lại, hắn sẽ quên cô ngay tức khắc.Hành vi này của Tề Sênh chỉ là tán tỉnh, là hưởng thụ quá trình theo đuổi con gái thôi.
Trước khi có được mới quý trọng, đã thế, hắn còn một nốt chu sa trong lòng cơ mà.Có người yêu trong lòng mà vẫn đến kỹ viện, lại còn ngang nhiên mua Mộc Yên La về nữa.Chắc là cũng chẳng yêu tình yêu đích thực nhiều đâu.
Đoạn sau bảo không yêu tình yêu đích thực là không yêu luôn.
Lý do là vì chân ái trong lòng quá độc ác, Mộc Yên La quá lương thiện, bởi vậy yêu Mộc Yên La.Đó là tình yêu à? Vì cô độc ác nên ta không yêu nàng, ta đã nhìn lầm nàng rồi?Từ sau khi biết Ninh Thư là Mộc Yên La, Tề Sênh tốt với Mộc Yên La trông thấy.
Rất nhiều việc của thị nữ ngày trước, Tề Sênh cũng không cho cô làm, giống như đang thờ tiểu thư Ninh Thư vậy.Tề Sênh không cho Ninh Thư làm việc thì Ninh Thư uống trà lượn lờ sân vườn suốt ngày, đời sống cao khỏi bàn.Ít nữa, tình yêu đích thực của Tề Sênh sẽ quay lại rồi.
Cái cô nàng chân ái ngoài mặt dịu dàng này bụng dạ cũng đen tối, hủy mặt nguyên chủ này, để lại vô số vết thương trên người nguyên chủ này.Có thể nói là thủ đoạn tàn nhẫn, lột tả được hết sự độc ác của nữ phụ.
Ninh Thư cạn lời, chính ra cô phải là nhân vật ấy, thế mà lại trở thành nữ chính khổ sở.Cái nhiệm vụ gì thế này.Không lâu sau, Ninh Thư đã trông thấy khuôn mặt vui vẻ của Tề Sênh, hắn như chìm trong bọt bóng hồng, Ninh Thư biết là bạn nữ phụ sắp đến rồi.“Yên La à, Vũ Phỉ sắp qua rồi.” Tề Sênh kể với Ninh Thư.Liên quan quái gì đến ta à? Ninh Thư thắc mắc: “Vũ Phỉ là ai?”Tề Sênh nhìn cặp mắt gấu trúc của Ninh Thư, muộn phiền: “Nàng là cô gái ta yêu rất lâu rồi, ta cũng không biết đã yêu bao lâu.
Nàng tốt đẹp thế mà giờ lại đến tìm ta, ta như đang mơ vậy.”Ninh Thư ngoác cái miệng rộng đỏ choét, vừa cười vừa nói: “Chúc mừng người nhé thiếu gia.”Tề Sênh muốn cầm tay Ninh Thư, nhưng rồi nghĩ đến cảm xúc tuyệt vời ở tay đối phương nên thôi, hắn bảo Ninh Thư: “Tuy Vũ Phỉ trở về, nhưng ta vẫn sẽ bảo vệ nàng.
Nàng đừng lo, Vũ Phỉ rất hiền lành, dù có biết thân phận nàng cũng sẽ bảo vệ nàng thôi.”Ninh Thư: Phắc con nhà bà diu.Muốn bắt cá hai tay chứ còn gì nữa.
Tình yêu đích thực quay về, thế mà vẫn nói chắc như đinh đóng cột với cô được.Bành trướng quá đáng, bắt cá hai tay đấy nhé.Nghĩ lại thì cũng lại chuyện thường à, trong cốt truyện ban đầu, trước khi tình yêu đích thực Lý Vũ Phỉ trở về, Mộc Yên La đã có quan hệ phu thế với Tề Sênh, thứ nắm trong tay sao so bì được cái chưa có chứ.Giờ Ninh Thư với Tề Sênh không có cả tý mờ ám nào, dù có mờ ám cũng là Tề Sênh đơn phương mờ ám.Tề Sênh trấn an cô như chẳng có chuyện gì, vẫn đểu như thường.Mộc Yên La bị chính lũ đàn ông này ngược đến sống dở chết dở,