Chuyển ngữ: WanhooVũ trụ này có rất nhiều thế giới và nhiệm vụ của Ninh Thư đó là dịch chuyển liên tục đến các thế giới để hoàn thành nguyện vọng của người ủy thác.
Bù lại, người ủy thác sẽ đánh đổi cái gì đó với mong muốn thay đổi cuộc đời mình.Người thực thi nhiệm vụ cứ vậy được hình thành.Lúc Ninh Thư biết mình có thể nhập vào cơ thể khác thì vô cùng thích thú.
Vậy là trong khi làm nhiệm vụ có thể tận hưởng cuộc sống của người khỏe mạnh, bù đắp cho hối tiếc đời trước của mình.Thế nhưng thứ tự xưng là hệ thống đột nhiên dội một gáo nước lạnh dập tắt mọi vui sướng, “Điểm sinh mệnh của bạn chỉ có năm mươi điểm, mười điểm tương ứng với một năm, tức nhiệm vụ của bạn bị giới hạn thời gian năm năm.
Bạn sẽ biến mất hoàn toàn khi vượt quá giới hạn điểm sinh mệnh.
Đương nhiên, bạn có quyền lựa chọn ở lại thế giới nhiệm vụ sống một đời và kết thúc.”Ninh Thư gật đầu tỏ ý đã hiểu.“Hệ thống sẽ chọn nhiệm vụ đơn giản nhất là thế giới học đường cho nhiệm vụ đầu tiên.
Bây giờ có muốn tiếp nhận nhiệm vụ không?” Giọng của hệ thống vô cùng máy móc, không có tính người.Mỗi lần nghe hệ thống nói chuyện là Ninh Thư lại rùng cả mình, cô rất không thích cái âm thanh này nên trả lời vội: “Tiếp nhận nhiệm vụ.”Vừa mới nói xong, Ninh Thư chưa kịp chuẩn bị thì não bộ bỗng đình trệ, cơ thể như bị nhồi nhét vào cái chai không cử động được làm cô khó chịu gần chết.“Đánh chết con đĩ này đi, không biết mình tởm cỡ nào à mà dám đi v.e vãn vương tử hả?”“Cái con mặt câng này, mày tưởng mình danh giá lắm à, cái đồ đĩ đượi...”Khi cơ thể Ninh Thư có cảm giác thì đã nghe thấy rất nhiều tiếng chửi bậy léo réo bên tai.
Cô bị đá hội đồng, hình như những người này định đá cho gãy luôn xương.
Tình huống này là sao, sao lại bị nhiều người hội đồng thế này? Đã bảo là nhiệm vụ đơn giản nhất mà? Nhiệm vụ đơn giản dễ dàng đâu?Ninh Thư mở mắt ra nhìn, xung quanh cô toàn là những chiếc chân trắng quơ qua quơ lại để đá cô, Ninh Thư còn nhìn thấy quần ló.t của họ.
Sàn nhà lát gạch trắng có mùi hôi của nhà vệ sinh, Ninh Thư hiểu ngay là cô đang bị đánh hội đồng trong nhà vệ sinh.
Ninh Thư hoang mang, não cô rỗng tuếch bởi chưa có thời gian để tiếp nhận cốt truyện thế giới này.Chợt có một bàn tay túm cổ áo lôi Ninh Thư dậy, Ninh Thư lườm người đối diện.
Túm cổ áo cô là một cô gái mặc đồng phục đang khinh khỉnh Ninh Thư, ngón tay cô ta chọc vào mặt Ninh Thư hệt như muốn chọc thủng mặt cô.Ninh Thư đau đến rùng mình, cô chịu được nhiều năm đau ốm tra tấn nhưng cơ thể này không chịu được, cơ thể buộc Ninh Thư đau đến thốt lên.
Thấy đối phương khoái trá thì Ninh Thư đanh mặt lại.
Phải có bao nhiêu căm thù mới có thể khiến thiếu nữ thanh xuân phơi phới có biểu cảm này chứ.
Đây không còn là bạo lực học đường bình thường nữa rồi.Cô gái kia thấy Ninh Thư thẫn thờ thì giật tóc cô đập đầu cô bùm bụp vào tường.Ninh Thư đã chưa định hình được giờ lại bị đập đầu vào tường nên càng thêm choáng hơn, linh hồn cô muốn thoát ra khỏi cơ thể này.
Ninh Thư hoảng sợ, cô không được rời khỏi cơ thể này, cô rời khỏi rồi tính sao với nhiệm vụ của cô đây? Nhiệm vụ đầu tiên không được thất bại như thế!Bản năng mách bảo nếu cứ vậy mà thất bại vậy cô sẽ biến mất, không còn người tên Ninh Thư nữa.
Ninh Thư chịu đựng cơn đau khắp cơ thể nhờ nghị lực phi thường.
Chắc thấy cô không chống trả chán quá nên đám con gái mới tha cho cô, lúc bỏ đi còn tặng vài phát đạp làm Ninh Thư đau đến