Chuyển ngữ: WanhooTô Mạn Ngọc và Lâm Thiển Thiển làm ầm lên.
Quý Thanh Viễn đến thấy Lâm Thiển Thiển khó chịu, lại thấy dáng vẻ kệch cỡm của Tô Mạn Ngọc với Ninh Thư thì biết ngay là bạn gái mình chịu thiệt.Quý Thanh Viễn muốn Lâm Thiển Thiển dọn đi, tội gì ở cái ký túc xá này, nhưng Lâm Thiển Thiển rất bướng bỉnh, quyết tâm không rời khỏi ký túc xá.Quý Thanh Viễn không hiểu được cô bạn gái ở đây làm gì trong khi chẳng được tích sự gì hết.Lâm Thiển Thiển nói thẳng với Quý Thanh Viễn: “Nếu có đi thì em đến nhà anh ở chung với đạo sĩ.”Quý Thanh Viễn lúng túng ra mặt, Lâm Thiển Thiển thấy Quý Thanh Viễn như thế thì ủ rũ, tự giễu: “Em biết mà.”“Không phải Quý Thanh Viễn anh yêu Lâm Thiển Thiển lắm à? Đưa cậu ta về nhà anh thì làm sao?” Tô Mạn Ngọc đứng hóng đổ thêm dầu vào lửa.Lâm Thiển Thiển nghe thế thì càng khó chịu, mặt mũi tối sầm lại.
Gần đây Lâm Thiển Thiển vô cùng gầy, xương gò má nhô ra, không còn tươi tắn vui vẻ như ngày trước nữa.“Tô Mạn Ngọc em bớt nói thì chết à?” Quý Thanh Viễn không chịu nổi phải gắt lên với Tô Mạn Ngọc.Ninh Thư bảo Tô Mạn Ngọc: “Chúng ta đi ăn đi.”Tô Mạn Ngọc bĩu môi rồi đi với Ninh Thư, Ninh Thư hỏi Tô Mạn Ngọc: “Cậu vẫn còn tư tưởng đến Quý Thanh Viễn à? Gây xích mích giữa họ làm gì, đừng chọc ngoáy tình cảm của họ nữa.”“Hứ, giờ bà không thích Quý Thanh Viễn nữa rồi, để anh ta mặn nồng với Lâm Thiển Thiển đi.
Nhìn họ tổn thương nhau bà vui lắm.” Tô Mạn Ngọc nói vô cùng xấu xa.Ninh Thư: ...Quả đúng là nữ phụ độc ác, không chịu được việc nam nữ chính hạnh phúc.Ninh Thư và Tô Mạn Ngọc ăn sáng xong về lại ký túc xá thì thấy Quý Thanh Viễn về rồi còn Lâm Thiển Thiển ở trong phòng với đôi mắt đỏ au, rõ ràng là vừa khóc xong.
Thấy Ninh Thư Tô Mạn Ngọc về thì vội vàng lau nước mắt.Tô Mạn Ngọc hừ một tiếng không thèm nhìn Lâm Thiển Thiển.Ninh Thư cảm thấy ngọc Linh Hồn đúng là một thứ tốt, cô và Tô Mạn Ngọc nên chết thì giờ vẫn sống.
Bởi vì cô và Tô Mạn Ngọc không chết nên cốt truyện không phát triển nhiều lắm.
Chứ đúng ra sau khi Chương Vũ Yên chết, Tô Mạn Ngọc sẽ sống thực vật và Trang Vũ Đồng ngã xuống hồ nhân tạo.
Sau đó đạo sĩ mới tiêu diệt con nữ quỷ này.Thế nhưng nữ quỷ lại bám nữ chính, làm nữ chính sinh ra vận đen.
Nữ chính trong cốt truyện gần như không bị khổ gì, nhưng do có ngọc Linh Hồn nên cốt truyện đã có một chút thay đổi, làm cho nữ chính chịu nhiều đau khổ hơn.Ninh Thư không có cảm xúc gì trước sự thay đổi này, ba cô gái trong cốt truyện đều chết hết, ba sinh mạng ở tuổi đẹp như hoa bị bóp chết trong nháy mắt.
Còn Lâm Thiển Thiển của bây giờ vẫn còn sống, vẫn cảm nhận được đau đớn, vẫn được hô hấp đấy thôi.Trước mặt Lâm Thiển Thiển có bày đồ ăn sáng thế nhưng Lâm Thiển Thiển không động vào.
Ninh Thư không hiểu Lâm Thiển Thiển đang tự khổ gì nữa, ăn uống đủ chăm sóc cơ thể cho tốt mới là việc quan trọng mà.Nhất là khi Lâm Thiển Thiển đang bị âm khí xâm nhập vào người, sức đề kháng sẽ càng yếu.
Không ăn cơm nữa thì ôi mẹ, đúng là cảm thấy chướng mắt vì mình phúc lớn mạng lớn quá rồi.Lâm Thiển Thiển nhìn lướt qua Ninh Thư, do dự một chút rồi hỏi: “Này Trang Vũ Đồng, có thể cho tớ uống ít thuốc cậu và Tô Mạn Ngọc uống không?”Ninh Thư nhìn Lâm Thiển Thiển, Lâm Thiển Thiển siết chặt áo khoác ngoài, cắn môi nhợt nhạt hỏi: “Không còn à?”Ninh Thư gật đầu bảo: “Còn, tớ pha cho cậu một ít.”Tô Mạn Ngọc bĩu môi không nói gì cả.
Ninh Thư pha xong nước cho Lâm Thiển Thiển, Lâm Thiển Thiển bắt đầu uống từ từ.Mặt khác Quý Thanh Viễn không muốn bạn gái mình chịu khổ nữa, anh về nhà xin đạo sĩ nhiều lần, sau rồi cũng mời được đạo sĩ ra