Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư điều động đan điền đá con sư tử đá ngã sõng soài ra đất rồi bay vào trong cung điện.Những người khác cũng xông vào trong như ong vỡ tổ.Mới bước vào trong cung mà Ninh Thư đã đần mặt.
Phía trước có rất nhiều cửa đi, cô không biết nên đi đường nào.Mọi người xông vào thấy nhiều cửa thế thì cũng chau mày.
Lưu Tần Dương lại gần hỏi Ninh Thư: “Chúng ta nên đi cửa nào giờ?”“Huynh hỏi ta làm gì, ta cũng đâu có biết, chọn đại cửa nào đó thôi.” Ninh Thư cũng chau mày, không biết tình hình bên Diệp Vũ thế nào, e là Diệp Vũ sắp tế luyện Tiên phủ rồi.Có rất nhiều người tinh thông trận pháp bắt đầu tính xem nên đi cửa nào.Ninh Thư nôn nóng, cô nhắm mắt lại chỉ bừa.
Lúc mở mắt chỉ vào cửa nào thì đi cửa ấy.Người khác đều lắc đầu khi nhìn thấy hành vi xốc nổi của Ninh Thư.
Lưu Tần Dương thấy Ninh Thư đi thì đành phải chọn một cửa rồi đi, các đệ tử Thiên Đạo Tông khác cũng theo sau.Ninh Thư mới xông vào cửa đã có rất nhiều linh thú vồ vập vào cô.
Ninh Thư đấm các con linh thú này, cơ thể linh thú bị đấm tan ra thành nguyên khí đất trời sau đó lại ngưng đọng thành linh thú.
Giết mãi mà không giết chúng tận gốc được.Dù rằng các con linh thú được tạo ra từ nguyên khí đất trời này không gây ra thương tích nặng nhưng vẫn cản trở tốc độ của cô.Ninh Thư vừa quơ nắm đấm vừa xông xáo tiến lên.
Linh thú vô tận nhào vào Ninh Thư, Ninh Thư rút kiếm hừ lạnh.
Các linh thú từ nguyên khí bị đường kiếm của Ninh Thư chém bay biến hết.Vất vả lắm mới ra khỏi ải thứ nhất thì lại gặp ải người đá.
Người đá nào cũng cầm mác, nhìn động tác thì ung dung nhưng lại đâm cực nhanh vào Ninh Thư.Ninh Thư đá tung một người đá rồi nhặt mác lên đâm chọc chém vào các người đá khác, đánh người đá thành những mẩu đá vụn.Ninh Thư nhẵm thẳng lên xác đá cản đường mình xuyên qua cung điện và bay cực nhanh về phía trước.Cứ đánh thế này nữa, trước sau gì cũng sẽ chết vì mệt thôi.Sau khi Ninh Thư ra khỏi ải người đá, cô bỗng nghe thấy tiếng kêu thất thanh vô cùng đau khổ như đang phải chịu nỗi dày vò cực khủng khiếp.Đây là giọng của đàn ông, không lẽ Diệp Vũ bị làm sao à?Ninh Thư rảo bước định bụng chạy đến chỗ tiếng hét thì lại bị cản đường.
Trong cái cung điện này toàn rắn là rắn, rắn to rắn nhỏ đủ màu sắc và hoa văn.Dưới mặt đất hay trên cột trụ, khắp nơi đều đầy rắn.
Không gian toàn tiếng rắn khè khè đầy mùi hôi thối.
Chúng cứ cuộn quấn vào nhau lúc nhúc, không có chỗ đặt chân ở trong cung điện này.Ninh Thư tái mét mặt, nổi hết da gà, lên cơn sợ lúc nhúc.Những con rắn này bị nhốt trong cung điện nên liên tục sinh sôi nảy nở, ngày càng nhiều rắn hơn, đảm bảo đây là một hang rắn.Phắc diu, ải này buồn nôn thật ấy.Rắn nhận thấy có sinh vật lạ xông vào cung điện nên đều bò đến chỗ Ninh Thư.
Nhiều rắn bò đến như thế làm Ninh Thư khiếp vía, mẹ ơi kinh khủng quá.Ninh Thư không muốn dây dưa với những con rắn này chút nào, tiếng kêu ở đằng kia cũng đã nhỏ dần rồi, không biết là chuyện gì nữa.Ninh Thư múa kiếm giết con rắn định bò lên người cô.
Cô lấy thuốc độc trong túi trang bị ra và tung vào đống rắn.
Những con rắn mới tiếp xúc vào bột thuốc cuộn tròn mình lại ngay và chết.
Mặc dù những con rắn đó đã chết nhưng chúng lại bị những con rắn khác xé xác làm thức ăn.Những con rắn này không cả giải quyết Ninh Thư mà đi xâu xé rắn đã chết trước.
Nhưng rồi những con rắn đã nuốt rắn chết vì độc cũng chẳng sống được, chúng lại bị những con rắn khác xâu xé.Ninh Thư lấy thuốc độc trong túi trang