Chuyển ngữ: WanhooSau khi Mạch Đoá Nhi ra về, Ninh Thư và Joey bắt đầu xếp lịch học tập.
Nếu đã muốn theo đuổi con đường âm nhạc thì phải biết chơi nhạc cụ, có vậy mới dự đoán được tương lai.Joey chọn chơi dương cầm, Ninh Thư cũng thấy khí chất của Joey hợp với dương cầm thật.
Quyết vậy tức là một khoảng thời gian tới Joey sẽ không chạy show quảng cáo hay sự kiện gì nữa.
Chỉ chăm chỉ học luyện thanh, luyện đàn thôi.
Ít nhất là ba tháng tới Joey sẽ không được nhận quảng cáo.Ninh Thư hỏi: “Em chấp nhận được không?” Công ty sẽ không sản xuất đĩa nhạc cho một người mới nói muốn làm ca sĩ.
Công ty sẽ không đập nhiều vốn liếng vào một người mới như vậy.“Nếu em quả quyết muốn theo con đường này thì phải bước từng bước một.” Ninh Thư bảo, “Em phải luyện cho cứng cánh đã.”Nửa năm không có thu nhập tới sẽ là bài kiểm tra dành cho Ninh Thư và Joey.
Nghệ sĩ mà một ngày không kiếm nổi một đồng tiền thì công ty cũng sẽ chẳng đầu tư vào nghệ sĩ ấy.
Mặt khác, nghệ sĩ không có cơ hội tự đánh bóng bản thân thì lại càng không có tiền, và công ty cũng sẽ bỏ qua người không làm ra tiền.Nguyên chủ Trần Hy muốn nghệ sĩ của mình phát triển rực rỡ thì phải cho công ty nhìn thấy được tiền rơi ra từ nghệ sĩ.
Phải cho công ty cảm thấy nghệ sĩ này thu về lợi nhuận to lớn thì công ty mới chú trọng mà đầu tư được.Nếu như Joey định theo con đường âm nhạc vậy cần ít nhất là sáu tháng học tập.
Ninh Thư thở dài, nói với Joey: “Em nghĩ cho kỹ đi.”Joey vặn ngón tay, nói: “Em sẽ nghe theo chị.
Chị Hy ơi em muốn hát cơ, em không có động lực để làm việc khác đâu.”Ninh Thư gật đầu, “Chúng ta vạch đường xem nào.”Ninh Thư thống nhất lịch học với Joey.
Joey xếp lịch học dày đặc cả ngày, mỗi ngày chỉ dư ra tám tiếng để nghỉ ngơi.
Ninh Thư nhìn cái lịch này mà cảm thấy cô gái này muốn chết quá.Mặc dù vậy, dáng vẻ vui mừng của Joey đã cho thấy trạng thái đối lập hoàn toàn khi được phấn đấu vì đam mê và bị ép buộc.Ninh Thư phải qua xin công ty phê chuẩn cái lịch học này của Joey.
Công ty có nhiều nghệ sĩ như thế nên thực tế là sẽ lo cho nghệ sĩ kiếm được tiền trước và không chắc là có thể xin được.Sau khi Joey ra về là Ninh Thư lái xe đến công ty xin lịch học cho Joey luôn, và quả đúng là không có gì đáng ngạc nhiên.
Một nửa số giờ học đều bị gạch, chỉ còn lại một phần ba lịch thôi.
Joey thuộc lớp nghệ sĩ thỉnh thoảng mới đi tham gia một số hoạt động và cũng chỉ được đối tác gửi tiền đi lại, chứ chưa được tính là đã kiếm ra tiền.Joey chỉ diễn mấy cái vai mà chẳng được mấy người nhớ mặt, cũng không có tác phẩm gì đã thành danh.Công ty thống kê các công việc của nghệ sĩ theo từng năm một, mà Joey đây sắp sửa có đến sáu tháng không thu về lợi nhuận cho công ty, đồng thời cũng làm hao hụt tài nguyên của công ty nữa.
Đùng một cái Joey thay đổi định hướng cho mình thì Ninh Thư phải chịu sai số cực cao, có thể thấy là áp lực trên vai Ninh Thư nặng cỡ nào.Joey biết lịch học Ninh Thư đi xin cho mình không được phê chuẩn nhiều thì không hề tỏ thái độ sao hết.
Cô đang được đi theo con đường mình thích đã là vô cùng thỏa mãn rồi.Ninh Thư rất hài lòng về Joey.
Joey là một cô gái thông minh, biết nhìn xa trông rộng chứ không như Mạch Đóa Nhi.Ngoài Joey, Mạch Đóa Nhi và Hạ Ý, hai nghệ sĩ khác mà Ninh Thư đồng quản lý không cần Ninh Thư lo nhiều.
Hai cô gái ấy đã ngụp lặn nhiều năm ở showbiz nên đều biết điều.
Họ có thể kiếm ra tiền nhưng mãi mà vẫn không có được một cú hích thật lớn để nổi tiếng.
Tóm lại là họ thuộc về lớp nghệ sĩ không kiếm được nhiều