Chuyển ngữ: WanhooSớm hôm sau, Ninh Thư qua gọi Mạch Đóa Nhi để dẫn cô ta đi thử vai tiếp.
Ninh Thư tính là dạo này sẽ đưa Mạch Đóa Nhi đến các phim trường để thử vai.Đến căn hộ của Mạch Đóa Nhi, Mạch Đóa Nhi đang dán mắt vào ti vi, dễ thấy là đang xem người khác đóng phim.Ninh Thư qua bảo: “Chỉ xem thôi bằng hòa, em phải đặt mình vào suy nghĩ của vai diễn ấy.
Hôm nay mình lại đi thử vai đi.”Nhắc đến thử vai là mặt Mạch Đóa Nhi lại hơi tái, cô ta nói: “Chị Hy ơi, chúng ta có thể tìm đạo diễn nào nhỏ nhẹ một chút không? Đạo diễn hôm qua dữ quá.”Hôm qua Mạch Đóa Nhi đã khóc vì bị ông đạo diễn quát.Ninh Thư bảo: “Là họ chọn chúng ta chứ không phải chúng ta chọn họ.
Diễn viên nào mà chẳng bắt đầu như vậy hả em.
Chỉ khi em có thế lực chống lưng hay là có quyền lực mới khác thôi.
Em phải là con của hồng hạc thì người ta khách sáo với em ấy.”Ninh Thư dỗ dành Mạch Đóa Nhi: “Cứ từ từ rồi khác hết khổ.”Mạch Đóa Nhi không hề được quản lý an ủi mà còn có bóng ma trong lòng.Ninh Thư lôi Mạch Đóa Nhi đến phim trường, Mạch Đóa Nhi cứ khó chịu suốt cả đường, cô ta bảo: “Em muốn nhận quảng cáo trước rồi sau đó sẽ đi học lớp diễn được không chị Hy? Em cứ đi diễn mà chẳng biết gì thế này sẽ bị quát suốt thôi.”Mạch Đóa Nhi nhìn Ninh Thư đang lái xe và xin: “Chị cũng xin cho Joey học lớp luyện thanh rồi mà chị Hy, em cũng muốn xếp lịch học diễn ạ.”Buổi diễn trước được trả năm mươi tệ[1].
Nếu mà không trả tiền thì còn đỡ chua chát, chứ lúc đó cô chỉ muốn xé luôn cái tờ năm mươi tệ đó đi thôi.Cô không nói cho quản lý Trần Hy biết chuyện năm mươi tệ đó.Ninh Thư liếc Mạch Đóa Nhi xong lại nhìn về đằng trước, cô bảo: “Em cũng là nghệ sĩ của chị, chị cũng mong em thành công rực rỡ.
Nhưng còn cái chuyện xếp lịch học diễn không cần thiết đâu, có học nhiều thì cũng chẳng có ích gì cả.
Diễn thế nào là do bản thân tự cảm nhận chứ ai mà dạy được em cái đó.
Em phải tự tìm cảm hứng từ màn ảnh, tự cố gắng làm mình giàu biểu cảm hơn.
Và những cái đó thì em sẽ được học rất nhiều thì các đàn anh đàn chị đấy.”Ninh Thư phân tích rất có lý với Mạch Đóa Nhi: “Không có lớp học nào dạy được em nhiều kinh nghiệm như ở phim trường, ở đó có các đàn anh đàn chị của em, em nên học hỏi họ nhiều vào.
Trước sau gì em cũng dấn thân vào showbiz mà, tại sao em không tập quen với hoàn cảnh chứ.”Mạch Đóa Nhi bị nghẹn họng bởi câu trả lời của Ninh Thư.
Chị quản lý đang nghĩ cho cô đấy nhưng Mạch Đóa Nhi cứ thấy sao sao, chị ấy chẳng quan tâm tâm trạng của cô gì cả.Đến phim trường là Ninh Thư lại bảo với đạo diễn đang xin vai cho nghệ sĩ của mình.
Đạo diễn cho vai nào cũng được, chỉ cần tôi luyện được kỹ năng diễn xuất của nghệ sĩ mình là được.Đạo diễn này tốt hơn đạo diễn hôm qua, đạo diễn cho Mạch Đóa Nhi nhận vai diễn viên đóng thế cho cô diễn viên nổi tiếng trong cảnh đánh nhau trên không luôn.Mạch Đóa Nhi được mặc quần áo giống cô diễn viên nổi tiếng, thế nhưng không cần trang điểm vì chỉ quay lưng chứ không quay đến mặt.Ninh Thư: ...Bụng cô hả hê còn khi ngoảnh mặt lại Ninh Thư tỏ vẻ khó quyết, cô hỏi ý Mạch Đóa Nhi đang tái mét: “Em thấy sao? Không thích thì thôi vậy.”Mạch Đóa Nhi chát hết miệng lưỡi, cô hỏi Ninh Thư: “Tại sao cô diễn viên đó không tự diễn mà phải cần đóng thế chị?”Ninh Thư giải thích thẳng thắn: “Bởi vì treo lơ lửng trên