Chuyển ngữ: Wanhoo“Em mới bước chân vào showbiz nên vẫn chưa hiểu được thế lực của Mạc Tước Phong, chứ một tay anh ta che cả bầu trời giải trí đấy em.
Cũng vậy nên lần đó em đánh đổ rượu vào người anh ta, đã chọc tức anh ta nên chị mới phải đưa em đi xin lỗi anh ta ngay đó.” Ninh Thư như đang phổ cập thực lực của Mạc Tước Phong cho Mạch Đoá Nhi nghe.Ninh Thư bổ sung: “May mà lúc đó em không chọc tức anh ta, chứ mà để Mạc Tước Phong nói một câu là em khỏi kiếm ăn ở showbiz này rồi.”Mạch Đoá Nhi ngạc nhiên vô cùng, vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu, cô ta hỏi: “Anh ta lợi hại đến vậy à?”“Đương nhiên rồi, sao lại ví Mạc Tước Phong với từ lợi hại được chứ, anh ta phải gọi là chạy hack mới đúng, bao nhiêu cô gái đều sà vào lòng con rể vàng này đấy.” Ninh Thư nói thái quá, cô nhìn Mạch Đoá Nhi và bảo, “Vậy mà anh ta lại giúp em.”Trong đầu Mạch Đoá Nhi hiện lên khuôn mặt kiêu ngạo phú quý, đẹp trai lai láng, lấp lánh quyền lực của Mạc Tước Phong.
Cớ sao lần nào cô cũng gặp cái con người đó vào lúc mình nhếch nhác nhất nhỉ.Bỗng nhiên trái tim Mạch Đoá Nhi đập nhanh một cách lạ lùng, cảm giác khó mà diễn tả thành lời.Mạch Đoá Nhi ngẩn ngơ như đang nghĩ ngợi gì đó, Ninh Thư bảo: “Không sao đâu, chắc chắn ngày mai đạo diễn sẽ gọi điện bảo em đi diễn tiếp, em cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi.”Mạch Đoá Nhi ậm ừ, không còn sắp chết như trước nữa.
Ninh Thư cảm thấy quanh người Mạch Đoá Nhi có bong bóng tình yêu màu hồng đang bay xung quanh.Chắc là Mạch Đoá Nhi đã bị Mạc Tước Phong hấp dẫn rồi, nhưng mà chẳng biết Mạc Tước Phong có thích Mạch Đoá Nhi như hiện giờ không nhỉ?Mạc Tước Phong thích người tốt đẹp và đơn thuần, chứ không phải đã nhiễm cái bẩn thỉu của showbiz như Mạch Đoá Nhi.
Mạch Đoá Nhi của bây giờ đang tỏ rõ thấy sự mệt mỏi và muốn thành công cực nhanh rồi.Không lệch đi đâu được, hôm sau đạo diễn đã gọi điện bảo Mạch Đoá Nhi đi đóng phim tiếp như Ninh Thư đoán.Sau khi Mạch Đoá Nhi nhận được cuộc gọi thì ngạc nhiên hỏi Ninh Thư: “Đạo diễn để em diễn tiếp thật hả chị Hy? Sao chị lại biết đạo diễn sẽ cho em diễn tiếp chứ?”Ninh Thư uống một hớp cà phê đắng, chẹp miệng bảo: “Chắc chắn sẽ cho em diễn tiếp chứ.
Hôm qua Mạc Tước Phong đã giúp đỡ em, đạo diễn sẽ đoán già đoán non xem em có quan hệ gì với Mạc Tước Phong, nên vẫn sẽ cho em diễn tiếp thôi.
Với cả có mấy ai muốn nhận cái vai này đâu, em cũng quay được hơn nửa kịch bản rồi, sắp quay xong nhân vật của em đến nơi.
Em mà không diễn là phải tìm diễn viên khác thay em, lãng phí thời gian và tiền bạc nữa nên đạo diễn sẽ vẫn cho em diễn tiếp vai này ấy mà.”Mạch Đoá Nhi nghe Ninh Thư nói một tràng dài thì thần tượng: “Chị siêu quá chị Hy.”Ninh Thư dặn Mạch Đoá Nhi: “Người siêu ở đây là Mạc Tước Phong ấy, nguyên nhân chính nằm ở Mạc Tước Phong mà.
Sau này mà có gặp anh ta thì khách sáo một chút, người ta đã giúp em thì cũng đừng chọc tức người ta.
Người tự cao tự đại không thích bị xúc phạm đâu.”Mắt Mạch Đoá Nhi phát sáng, cô ta gật đầu và lại ỉ ôi với Ninh Thư: “Nay chị đưa em đi được không? Tối qua có chuyện đó làm em sợ.”Ninh Thư gật đầu đồng ý, “Nay chị sẽ đi với em, đừng sợ, đạo diễn không dám làm vậy với em nữa đâu.”Ninh Thư lái xe đưa Mạch Đoá Nhi đến phim trường.
Trước đó Mạch Đoá Nhi rất sợ, xấu hổ và ghét đạo diễn vô cùng bởi tối qua đã có chuyện kia, nhưng rồi nay đạo diễn rất thân thiện với cô, ông ta chưa từng có thái độ tốt đến vậy làm Mạch Đoá Nhi thấy vui làm sao.Cảm giác sung sướng xông lên tận não này làm Mạch Đoá Nhi phấn chấn vô cùng, cô hệt như được bay