Chuyển ngữ: WanhooLần đầu Ninh Thư được tận mắt ngắm nhìn phong cảnh nguyên thuỷ.
Rừng nguyên sinh bạt ngàn bao trùm miền đất, các loài chim to đại chao lượn trên bầu trời cao rộng.
Cả thế gian chìm trong quang cảnh hoang dã chưa khai hoá nhưng cũng ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm tiềm tàng.Xung quanh các hang có trẻ con đang chạy nhảy tung tăng, thậm chí còn có cả những đứa trẻ biến thành những con hổ nhỏ mọc cánh trên lưng.
Đám trẻ đang chơi với nhau cứ quần quại dưới đất hết cả.
Cũng có các thú nhân giống cái nhỏ đang rúc trong lòng mẹ xem các con hổ con chơi đùa.Ninh Thư cảm thấy tam quan lại sụp đổ rồi.Cái sự kết hợp lạ kỳ này làm Ninh Thư không thể nào chấp nhận được.
Trên tất cả, thú nhân và con người còn cùng nhau pằng chíu.
Đã pằng chíu khác giống mà cc cũng khác nữa.Đã vậy...Chika còn không chỉ có mỗi một người đàn ông!Ninh Thư thôi không quan sát mà rải đống cỏ khô ra trước cửa hang để mặt trời hong khô chúng.
Mới ngẩng đầu lên mà Ninh Thư đã nhìn thấy có hai mặt trời chói mắt.Ôi cái tam quan của tôi.Có một thú nhân giống cái thấy Ninh Thư thì vội rời khỏi ghế đá và qua chỗ Ninh Thư, “Cậu dậy làm gì thế Kaya?”Ninh Thư nhận ra thú nhân giống cái này.
Đây là cô gái tên Eda, người đã nhóm thêm củi cho đống lửa trong hang của cô.Hết Kaya lại đến Eda[1], thân là người tung hoành bao nhiêu thế giới, Ninh Thư không tài nào chấp nhận được cái tên Kaya[2] này.Eda hỏi Ninh Thư: “Cậu đỡ chưa Kaya?”Người ta gọi cái tên của mình mới vô tư làm sao, mà bản chất cái tên cũng rất thuần khiết.
Vấn đề nằm ở Ninh Thư không thể dừng suy nghĩ lung tung được rằng, sau này khi mình giới thiệu tên sẽ là “Xin chào tôi là Đệch!” thôi.Ninh Thư nói ngấp ngứ: “Đỡ...!đỡ hơn nhiều rồi.” Và cuối cùng vẫn nói ra được.Eda cao và đen hơn Kaya.
Mặt cô ấy cũng mọc lông dài tận năm milimet.
Xét theo thẩm mỹ thời này thì cô ấy được coi là một thú nhân giống cái xấu xí.Thú nhân giống đực có khuôn mặt rất thu hút.
Ví dụ như Bộ tộc Hổ có cánh này, thú nhân giống đực có màu mắt màu hổ phách hệt như con hổ.
Hay như Bộ tộc Rắn đen có sắc đẹp ma mị hệt như rắn.Ninh Thư nghi tất cả những sự sắp xếp đó đều để dành cho nữ chính hết.
Ta có giống đực quyến rũ, trong khi giống cái lại xấu xí, vậy rõ ràng Chika là cô gái xinh đẹp nhất trong đây rồi.Xét về ngoại hình thì là thế, mà trong khía cạnh sinh tồn cũng y chang.
Khi mùa đông giá lạnh ùa về, thú nhân giống đực có thể biến thân thành con hổ để ủ ấm.
Trong khi thú nhân giống cái chỉ biết mọc nhiều lông hơn để chống lại giá rét, đồng thời có làn da ngăm đen sẽ hấp thụ được nhiều nhiệt lượng hơn.Mà giống cái không muốn đen cũng chẳng được, ai bảo trên trời có tận hai cái mặt trời cơ mà.Ninh Thư mời Eda, “Hay vào nhà tớ ngồi một lúc đi.” Dù gì đây cũng là người đầu tiên cô gặp ở thế giới này.Người nguyên thuỷ không hề biết khách sáo, Ninh Thư mời cái là Eda vào trong hang Ninh Thư luôn.Nhìn cái hang tối om om mà Ninh Thư thấy nản ghê.
Eda đã ngồi phệt xuống đất và nhóm thêm củi vào đống lửa hộ Ninh Thư rồi.Eda tán dóc với Ninh Thư: “Không biết chuyến này đội săn thú có thu hoạch gì không Kaya nhỉ.
Trời càng ngày càng lạnh rồi, không biết chúng ta có sống qua được mùa đông năm nay không nữa.”Ninh Thư hơi ngẩn người, chắc là chuyến này đội săn thú sẽ đưa Chika về rồi.
Khi đó cả Bộ tộc Hổ có cánh sẽ có bước vọt cho mà xem.Ninh Thư không có ác cảm với Chika, xét cho cùng thì cô ta cũng đã thay đổi tình trạng kém phát triển của thú nhân nguyên thuỷ.Người giỏi giang thì thích nhiều người là chuyện thường.Thế nhưng để mà tính về lâu về dài thì đó lại là sự bất lợi.
Dù có là giống loài nào đi nữa cũng cần tuân theo sự phát triển của quá trình chọn lọc tự nhiên.
Chika tìm ra hạt giống, cây lúa mạch, cây ngô và thậm chí là cả hạt thóc.
Sau đó thì số đông thú nhân trong Bộ tộc Hổ có cánh đã lựa chọn con đường trồng trọt và chăn nuôi.Chỉ còn một số ít thú nhân giống đực là vẫn giữ nề nếp săn thú hoang trong các sắc tộc thôi.Thế giới này là xã hội nguyên thuỷ nguy cơ rình rập tứ phía.
Năng lực biến thân của thú nhân là