Chuyển ngữ: Wanhoo[Tùy Thanh Phong] bị dây leo quấn chặt không nhúc nhích được, anh bị cái con này chém hết nhát này đến nhát khác như cá nằm trên thớt.Level tụt dốc không phanh, thanh đao bổ vào người đau đến phát hờn.[Tùy Thanh Phong] lườm Ninh Thư bằng đôi mắt đỏ au.Ninh Thư nghiêng đầu hỏi [Tùy Thanh Phong]: “Không thích đao à?”Ninh Thư cất đao đi và lấy roi da ra, cây roi đen nhánh, vụt ra tiếng vút ghê người.Con ngươi [Tùy Thanh Phong] rung động, hiển nhiên là sợ đến thất thần bởi đã tập xác định rằng con mẹ nó mình đã gặp phải một con thần kinh chính hiệu.Ninh Thư vung roi vụt vùn vụt vào người Tùy Thanh Phong, roi vụt vào người vừa đau vừa rát, level của Tùy Thanh Phong cứ tụt thật lực.Hai cô gái bên cạnh sợ ngây người, [Meo Meo Lạc Đường] bịt miệng khóc nức nở.Sau cùng [Meo Meo Lạc Đường] không thể chịu nổi nữa, cô mắng Ninh Thư: “Chị tàn nhẫn quá, sao chị lại có thể như vậy chứ?”Ninh Thư cười bảo: “Không gì là không thể.”Nếu cô đổi vị trí cho [Tùy Thanh Phong], [Tùy Thanh Phong] làm vậy với cô, có khi [Meo Meo Lạc Đường] còn thấy bang chủ mới ngầu làm sao ấy.
Cô em đừng có mà tiêu chuẩn kép nghiêm trọng như vậy nhé.Khi [Tùy Thanh Phong] sắp bị trục xuất về Tân Thủ Thôn, đồng bọn của [Tùy Thanh Phong] đã đến.[Meo Meo Lạc Đường] thấy cứu tinh đã đến thì khóc lóc với mấy người họ: “Các anh mau cứu bang chủ đi, bang chủ đang bị chị gái kia hành hạ, chị ấy đáng sợ quá.”Mấy thằng thấy level của [Tùy Thanh Phong] thì ngẩn người, vội vàng chém dây leo quấn [Tùy Thanh Phong] đi.Ninh Thư thổi cây roi, lại vụt một cái nữa vào [Tùy Thanh Phong] làm mấy ông bạn kia rùng mình.[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] vạm vỡ đay nghiến Ninh Thư: “Đừng hiếp người quá đáng.”Những người khác cũng nhìn Ninh Thư chằm chằm không mấy vui vẻ, Ninh Thư bật cười: “Hiếp người quá đáng? Tùy Long Bang chúng bay treo thưởng để người chơi khác đến giết tao chắc không hiếp người quá đáng!”Mấy người hợp lực gỡ [Tùy Thanh Phong] ra, [Tùy Thanh Phong] tỏ vẻ lạnh nhạt, chỉ Ninh Thư và bảo: “Tao sẽ bắt mày phải trả cái giá thật đắt, không ngếch mặt lên được ở cái game này.”Ninh Thư vỗ ngực mình, “Tao sợ quá, mày cứ cày cấp từ người chơi mới lên lại đi đã nhé.”Ninh Thư chỉ roi vào mặt [Tùy Thanh Phong], “Những câu đó để tao nói mới đúng, tao sẽ khiến mày không ngóc được đầu lên ở cái game này!”Mặt [Tùy Thanh Phong] méo xệch, hằm hằm Ninh Thư mãi mới nhìn sang hướng khác, “Mày làm tao điên rồi đấy.”[Tùy Thanh Phong] ra chỗ khác, mấy người kia chau mày với Ninh Thư rồi đi theo [Tùy Thanh Phong].[Một Bông Cúc Nở Hướng Nam] cười nhe hàm răng trắng sáng và làm động tác cắt cổ với Ninh Thư, “Tao không cần biết mày là ai nhưng mày xui xẻo rồi, bị bọn tao ghi thù là mày không gánh được hậu quả đâu.”Ninh Thư bảo: “Không gì là không chịu được hết.”[Tùy Thanh Phong] thấy [Meo Meo Lạc Đường] cứ ngây người thì hỏi dịu dàng, “Đi thôi cô bé, còn sững người gì ở đó nữa?”Hành động trước đó của [Meo Meo Lạc Đường] khiến [Tùy Thanh Phong] rất cảm động.
Một thân con gái kém tắm nhưng đã đứng ra bảo vệ anh lúc anh gặp nguy hiểm làm [Tùy Thanh Phong] rất ấm lòng.Trước đó anh thấy cô bé này ngốc, còn giờ thấy ngốc thật, ngốc đến đáng yêu và làm