Chuyển ngữ: WanhooTheo như Ninh Thư thấy, Tôn Chính Bân là người bị cốt truyện điều khiển, vì yêu An Noãn mà có thể trả bất cứ giá nào.Chắc chắn là tình yêu đích thực.Nhưng bố mẹ Tôn Chính Bân không thích An Noãn.
Họ cũng nghĩ như trên báo ba xu nói, bát tự tương khắc nên mới xảy ra chuyện như vậy.Phụ huynh của Tôn Chính Bân đã quên mất nút thắt của Tôn Chính Bân và Nguy Hồng, mà đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu An Noãn.Ai bảo An Noãn không có gì cả.Ninh Thư cười khẩy, không có năng lực thì không có chỗ đứng trong gia tộc đâu, đó là cuộc sống của dân nhà giàu thực thụ đấy.
Cuộc sống giàu sang hưởng thụ vinh hoa phú quý, nhưng tinh thần chịu nhiều áp lực hơn người bình thường nhiều.Công bằng cả.An Noãn cố tình muốn bước vào cuộc sống không cùng tầng lớp với mình, tất nhiên sẽ bị bài xích.
Cung Lạc trong cốt truyện đã cho An Noãn một chút cổ phần công ty thì An Noãn mới ưỡn ngực được trong nhà họ Cung đó chứ.Chẳng biết Tôn Chính Bân có làm được không nhỉ.Nói thật là Cung Lạc trong cốt truyện chiều An Noãn lên mây xanh, chăm lo cho An Noãn đủ đường.An Noãn chỉ việc yên tâm hưởng thụ sự chiều chuộng của Cung Lạc.
Bởi vì Cung Lạc yêu cô, cô cũng yêu Cung Lạc, tất cả đều vì tình yêu.Cô ta đã quên, không ai phải trả giá vô tận vì ai cả.Trong khoảng thời gian Tôn Chính Bân dưỡng thương, hội đồng quản trị của Tập đoàn Đỉnh Phong đã cắt chức chủ tịch của Tôn Chính Bân với lý do cơ thể bị thương, để đưa em trai của Tôn Chính Bân lên chức chủ tịch.Sau khi em trai Tôn Chính Bân lên giữ chức đã chấm dứt đấu đá với Tập đoàn Cung Thị.
Đây là việc vô bổ, chỉ hao hụt tiền của của tập đoàn chứ không mang lại lợi ích gì hết.Em trai Tôn Chính Bân đích thân đến bày tỏ sự xin lỗi đến Ninh Thư.Em trai Tôn Chính Bân không đẹp trai như Tôn Chính Bân, vả lại còn là con riêng.
Tôn Chính Bân kế thừa sự trăng hoa của bố mình, chẳng qua đã gặp được cô gái của cuộc đời nên mới quay đầu là bờ.Nhưng bố Tôn Chính Bân không gặp được cô gái của cuộc đời, ông ta có nhiều con rơi con rớt bên ngoài lắm.
Nghe bảo đứa nhỏ nhất đang được bế đi tiêm vắc xin phòng bệnh cơ.Nghĩ thôi đã thấy nhà Tôn Chính Bân đấu đá nhau khủng khiếp cỡ nào rồi.Ninh Thư chấp nhận lời xin lỗi của nhà bên, không nói thêm gì nữa.Tôn Chính Bân trong bệnh viện biết chuyện tức đến toác vết thương.
An Noãn an ủi Tôn Chính Bân cơ thể quan trọng hơn bất cứ thứ gì.Tôn Chính Bân nhẫn nhịn không nổi đoá với An Noãn, nhưng vẫn giận lắm bởi sự nghiệp và địa vị của anh bị cướp đi mất rồi.Anh rất khó chịu, nhưng lại thấy An Noãn chăm sóc mình đến chẳng mấy khi chợp mắt thì được an ủi phần nào.
Khi mình cô đơn đã có người ở bên cạnh mình như thế.Sau khi Tôn Chính Bân khoẻ và xuất viện, anh ta lao ngay vào cuộc chiến tranh giành quyền thừa kế, không còn hơi sức đâu để ý Ninh Thư nữa.Ninh Thư cũng chăm chỉ học cách kinh doanh, cách quản lý một tập đoàn lớn thế này.Ninh Thư thấy hơi quá sức mình, đúng là do IQ thấp à?Sau này phải cộng thêm nhiều điểm vào điểm trí tuệ mới được, nhưng cũng không thể quên vũ lực.
Vũ lực là thứ bảo vệ mạng sống, không được quên cộng.Ninh Thư nghe ngóng chút tình hình bên nhà Tôn Chính.
Bên đó đang náo nhiệt lắm, đủ thể loại ân oán nhà giàu, tình yêu và tình thân đón đợt phong ba trước tiền và quyền.Tôn Chính Bân muốn giành lại quyền khống chế tập đoàn một lần nữa, nhưng cậu em mới nhận chức đâu có dễ trao cho.
Người qua đường thì rót vào tai những lời mụ mị, lòng người đáng sợ, ai cũng nguỵ trang đủ dạng mặt nạ khiến chẳng biết đâu mà lần.Ai cũng có mục đích và trục lợi riêng khiến tình hình cả nhà Tôn Chính chuyển biến lạ thường.Chẳng biết An Noãn có quen với cuộc sống nhà giàu phức tạp thế không nhỉ.
Ninh Thư thì nghĩ, An Noãn nhẹ dạ cả tin như thế, bị lợi dụng là cái chắc.An Noãn là dâu trưởng của dòng họ Tôn Chính, là vợ của người thừa kế đầu tiên nên sẽ bị rất nhiều cặp mắt soi