Chuyển ngữ: WanhooBố Trương Gia Sâm gọi Ninh Thư lại hỏi Ninh Thư: “Con bảo cứu Gia Sâm còn gì? Sao vẫn để hai mươi năm tù giam?”Ninh Thư: …Ninh Thư không biết nói sao luôn.
Trương Gia Sâm định giết bố Miêu Diệu Diệu rồi mà giờ còn vác mặt hỏi sao không cứu Trương Gia Sâm được.Chẳng lẽ họ không thấy chột dạ hay hổ thẹn ư?“Tôi đã thử lấy tiền tận dụng quan hệ nhưng không được.
Vụ của Trương Gia Sâm nghiêm trọng quá, anh ta định giết bố tôi cơ mà.” Ninh Thư khoác túi đi mất.Mặt bố Trương Gia Sâm hết tái rồi lại tím, đây là thành kẻ thù rồi chứ chẳng phải người thân nữa.Trương Tiểu Muội kéo Ninh Thư lại: “Đã dùng hết một triệu bán nhà chưa.
Căn hộ đó có phần của anh tôi nữa nên chị trả tiền cho chúng tôi đi.”Ninh Thư chau mày nhìn Trương Tiểu Muội.
Người nhà họ Trương đều bạc bẽo thế này à? Anh mình ngồi tù rồi mà Trương Tiểu Muội vẫn còn tâm trạng nghĩ đến tiền được.Ninh Thư hé răng: “Dùng hết sạch tiền rồi không thừa một cắc nào.”Trương Tiểu Muội tức tối: “Miêu Diệu Diệu, chị bỏ túi hết tiền thừa chứ gì.”Ninh Thư chỉ bảo: “Nhà đó là của tôi, tiền tôi bán được tôi muốn dùng sao thì dùng.
Tôi bảo hết tức là hết rồi cô định sao?”Trương Tiểu Muội tức giận, mẹ Trương Gia Sâm cũng tham gia vào đội đòi nợ: “Mới mấy ngày mà đã dùng hết một triệu tệ là không thể nào.
Cô lòng dạ độc ác đã tính chuyện cuỗm tiền của Gia Sâm chứ gì.”Ninh Thư cười khẩy, mở cửa xe ngồi vào không buồn đôi co với họ.Về đến nhà ông Miêu hỏi Ninh Thư: “Sao con, toà tuyên án thế nào?”“Tất cả tài sản của Trương Gia Sâm bị tịch thu và ngồi tù mười tám năm.” Ninh Thư bảo.Ông Miêu lạnh giọng: “Nên như vậy.”“Con gái, có phải con vẫn chưa quên được Trương Gia Sâm không?” Ông Miêu thấy sắc mặt Ninh Thư tệ nên cuống quít: “Con gái à đừng bảo con định đợi Trương Gia Sâm mười tám năm nhé?”“Làm gì có chuyện đó hả bố?” Ninh Thư không biết nên khóc hay nên cười đây.
Sao cô lại định đợi Trương Gia Sâm mười tám năm được chứ.
Nguyên chủ đã đưa ra yêu cầu đó tức là cạn tình với Trương Gia Sâm rồi.Với cái loại giết bố mẹ mình, khiến mình mất tất cả, cuộc sống lẽ ra nên hạnh phúc đã bị huỷ hoại mà còn định yêu, định đợi Trương Gia Sâm được thì Miêu Diệu Diệu đúng là óc bã đậu.“Thế là được rồi, mau mau ly hôn với Trương Gia Sâm đi con, ngoài kia còn nhiều đàn ông tốt lắm.” Ông Miêu xót xa, mình gả con gái cho cái loại súc sinh đó liệu có làm con gái bị ám ảnh gì không nhỉ.Rồi có khi nào con gái định cô đơn suốt kiếp không!“Chuyện đó tính sau đi bố.” Sau khi rời khỏi thế giới, Miêu Diệu Diệu quay lại định chữa vết thương lòng hay tìm kiếm hạnh phúc mới là chuyện của cô ấy.Ông Miêu ngày càng xụ mặt, ông thấy con gái ông bị thằng Trương Gia Sâm khốn nạn kia tổn thương sâu đậm quá rồi.Sáng hôm sau Ninh Thư mở báo ra xem.
Báo giật tít Trương Gia Sâm ngay trang đầu.
Liệt kê những tội ác mà Trương Gia Sâm đã làm, nhất là vụ bỏ thuốc độc giết bố vợ kia, báo miêu tả Trương Gia Sâm là súc sinh đội lốt người.Giờ Trương Gia Sâm đã nổi tiếng khắp cái thành phố này rồi đấy.Ninh Thư đặt báo xuống ăn sáng rồi chuẩn bị đi làm.
Ông Miêu gọi ới Ninh Thư: “Hôm nay không phải đi làm đâu con, con cứ nghỉ ngơi đi có đi làm cũng chẳng hết việc được.”“Nhưng hôm nay có cuộc họp quan trọng ấy bố.” Ninh Thư bảo.Ông Miêu càng lo hơn, “Diệu Diệu bé bỏng của bố, nếu con đau lòng thì cứ khóc thật to lên chứ không