Editor: Hàn Tuyết
Beta: Tiểu Tuyền
Ninh Tiểu Nhàn liên tục kêu gào, trong lòng có chút bất mãn, nhưng vẫn quyết định ngoan ngoãn làm theo. Sắc mặt Trường Thiên nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn không phải một loại đáng sợ bình thường, may là hiện tại nàng đã miễn dịch rất nhiều rồi.
Hơn nữa, nàng cũng mong chờ đến tối nay. Thân thể có sức mạnh, cảm giác khống chế được vận mệnh của mình không biết sẽ như thế nào? Hai tháng nay nàng vào sinh ra tử, tất cả không phải là vì để ngày hôm nay lột xác sao?
Cả ngày nay, nàng chỉ đi ra ngoài một chuyến, đa số thời gian còn lại đều ở trong Thần Ma ngục, luyện đi luyện lại Bí Quyết Dẫn Đường và thuật cắn trả. Những chiêu thức này cho dù nàng có nhắm hai mắt cũng có thể xuất chiêu, vô số lần những hình ảnh mờ này không ngừng lướt qua từ trong lòng nàng, rồi bắt đầu xâu chuỗi, giống như là hình ảnh hiện thực.
Đúng rồi, hóa ra là như vậy. Trong lòng của nàng chưa bao giờ bình yên như vậy. Thì ra mười bốn bước đầu của Bí Quyết Dẫn Đường là luyện thân thể, chỉ duy nhất thức thứ mười lăm là luyện bản tâm của nàng. Động tác này thật ra thì không khó, nhưng trước lúc nàng vào bí cảnh vẫn không theo kịp, cho nên vốn không luyện được.
Lúc này nàng mới có chút ít tiến triển, Trường Thiên cảm thấy có thay đổi, ánh mắt vừa động, nhìn tới đây. Hắn vẫn không vạch trần bí mật đó, vì để nàng tự mình có thể lĩnh ngộ ra, quá trình tự lĩnh hội tốt hơn việc người bên cạnh truyền thụ cho. Ngọc không mài, cuối cùng cũng không ra hồn. Tâm tư của nàng luôn luôn là phấn chấn nhanh nhẹn, dù bước kế tiếp tu luyện là tu bản tâm của yêu pháp, cũng vẫn phải rèn luyện một phen.
Nàng vẫn luôn mang đến kinh hỉ cho hắn, lần này cũng không ngoại lệ. Vốn dự tính đến tối nay nàng mới có thể đột phá, không nghĩ tới qua buổi trưa là xong, có lẽ có thể kết thúc công việc này rồi. Như vậy tốt hơn, vừa vặn có thể nhiều hơn một ngày trăng tròn.
Một thức cuối cùng dĩ nhiên là phương pháp quan trọng. Nàng phun ra từ trong lồng ngực hơi thở trầm đục thật dài. Tốc độ nhả khí chậm hơn mười lần so với hấp thụ khí. Theo một hơi phun ra này, toàn thân nàng đột nhiên cảm thấy nhẹ hơn.
Bí quyết Dẫn đường. Đại thành rồi!
Nàng không có vội vã đứng dậy, mà bắt đầu luyện lại Bí Quyết Dẫn Đường một lần nữa. Nhất thời có một dòng khí lớn mạnh ở đan điền, đi dọc quanh kinh mạch trong thân thể, cuối cùng vững vàng mà tập chung về hết đan điền. Động tác trên tay nàng không ngừng, dòng khí này cũng không ngừng nghỉ, dọc theo quanh thân đi một vòng, hai vòng, ba vòng. . . . . . tốc độ dịch chuyển càng lúc càng nhanh. Cho đến khi thức cuối cùng của bí quyết dẫn đường hoàn thành, cảm thấy đã vận hành ba mươi sáu vòng!
Khí tràn đầy. Ninh Tiểu Nhàn nhắm mắt ngồi một chút, đột nhiên căn môi kêu nhỏ. Tiếng huýt gió này như phượng hoàng con nhẹ nhàng kêu. Mặc dù nhỏ, mặc dù trẻ con, nhưng kéo dài bên tai không dứt. Trường Thiên đang cầm một chén trà đưa đến miệng, đã nghe thấy tiếng huýt gió tự đắc thanh thản truyền đến nơi này.
Hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn. Đem chung trà từ từ uống xong.
Một giọt nước trà cuối cùng đang vào môi mỏng. Tiếng huýt gió của Ninh Tiểu Nhàn vừa vặn kết thúc. Loại hứng thú bộc phát, hết lần này tới lần khác làm cho người ta cảm giác nhàn nhã thanh thản đi chơi, nàng thưởng thức thật lâu mới chậm rãi mở mắt ra, sau đó bị chính mình làm hết hồn.
Trên người chẳng biết từ lúc nào, bao trùm một lớp vô cùng dơ bẩn, lỗ mũi nàng đã rất linh, còn ngửi thấy mùi vị chua nhàn nhạt của mồ hôi. Đây là cái gì? !
Nàng phản ứng đầu tiên, chính là chột dạ nhìn sang Trường Thiên nơi đó. Mình có bộ dáng dơ bẩn này. Nếu không bày ra ở trước mặt hắn thì quá tốt! Kết quả người ta mắt không chớp cái nào, chỉ nhìn đỉnh đầu nói: “Cường thể xong. Bên trong thân thể nàng là ngũ cốc thực phẩm phàm trần mà sinh ra khí thải dơ bẩn, cũng sẽ bị bức ra bên ngoài thân thể. Đi tắm rửa là được.” Hắn biết nha đầu này da mặt mỏng, cũng không nên trêu chọc nàng nữa, “Tắm xong xuống đây, ta sẽ giúp nàng phát triển yêu mạch.”
Chuyện đáng giá vui mừng như vậy, kết quả đầu tiên nàng phải nấu nước tắm tẩy đi những thứ dơ bẩn này, thật là buồn cười!
May Trường Thiên nói không sai. Trải qua lần cường lực “Bài độc” , tạp chất trong cơ thể nàng quả nhiên đều bị ép đi ra ngoài. Tắm rửa một lượt, da thịt liền có ánh sáng, trắng mịn như tuyết, tốt hơn mọi thứ mỹ phẩm bảo dưỡng dung nhan.
Đây là chưa bước chân vào cửa tiên môn đâu, mà đã được hưởng thụ phúc lợi đầu tiên rồi, nàng cười đến mặt mày cong cong. Trước kia vẫn hâm mộ da của Hồ Hỏa Nhi thật đẹp, hiện tại mình cũng không thua kém nàng ấy.
Chỉ chốc lát sau, nàng trở lại tầng dưới cùng. Trường Thiên hai tay ôm ngực đứng ở bên hóa yêu tuyền, mắt thấy nàng xuất hiện, bỗng nhiên có chút không dời mắt. Bởi vì trước khi giúp đỡ nàng, hắn phải lấy yêu đan ra, nhìn nàng mặc một thân áo choàng rộng rãi xuống, chỉ dùng một sợi tơ lụa buột chặt, càng hiển lộ vòng eo nhỏ nhắn, hai chân thẳng tắp mà có co dãn, cổ áo lộ ra phẩm chất mỹ nhân như ẩn như hiện.
Công bằng mà nói, nàng cũng không phải là nữ nhân đẹp nhất mà hắn nhìn thấy, nha đầu trước mặt này dung mạo và vóc người dần dần nẩy nở, đúng như nụ hoa cây tường vi —— dù sao cũng là cô nương sắp mười tám tuổi rồi. Nàng cười dài mà nhìn hắn, trên mặt người đẹp hờ hững quét, tròng mắt đen như gọt giũa, quanh thân da thịt trắng tuyết, thổi một cái là tan biến, cực kỳ giống một khối điểm tâm tinh sảo khéo léo, treo chữ “Mặc người thưởng thức”.
Trong miệng hắn có chút phát khô, theo bản năng mà nuốt ngụm nước miếng. Ninh Tiểu Nhàn thản nhiên đi tới, mái tóc còn chưa lau nên truyền đến mùi thơm nhàn nhạt.
Nàng hít một hơi thật sâu, cười nói: “Được rồi, muốn ta làm những thứ gì?”
Trường Thiên lắc đầu nói: “Cái gì cũng không cần làm. Một lát ta giúp nàng đọng ra nội đan, sau đó. . . . . .” Hắn liếm liếm môi, “Sau đó ta sẽ giúp nàng phát triển kinh mạch mới ở trong thân thể, để dễ dàng vận hành yêu lực sau này. Chẳng qua là quá trình này quá mức đau đớn, cho nên ta hi vọng nàng ở trong giấc mộng hoàn thành.”
Ninh Tiểu Nhàn chú ý tới hắn bất an.”Nếu ta đi ngủ, thì sẽ không cảm nhận được đau đớn sao?”
“Đúng vậy.”
Nàng cúi thấp đầu xuống: “Trường Thiên, tỷ