Học tập như vậy, có tính là nước tới chân mới nhảy không đây? Ninh Tiểu Nhàn đem khẩu quyết thần thông luyện mấy lần, đêm cũng đã khuya. Nàng đến phòng nhỏ trong tầng thứ năm tắm rửa một cái, lại thay một bộ quần áo mới, lúc này mới ra cửa.
Biển mây cuồn cuộn của Quảng Thành cung quá mức tuyết trắng, dù đêm nay chỉ có ánh trăng nhàn nhạt, cũng đem xung quanh chiếu sáng giống như hoàng hôn. Cái gọi là trộm gió không trộm trăng, kỳ thật hiện tại không phải là thời điểm tốt để làm đạo tặc. Thế nhưng mà, ai bảo thời gian của nàng rất gấp chứ?
Quảng Thành cung một môn phái lớn như vậy, không có khả năng không đặt Nhân Qủa Hồi Tố Kính, cho nên Thất Tử chỉ chở nàng đến trên núi nhỏ gần đấy, rồi dẹp đường hồi phủ. Nó một thân trắng tuyết, thực sự quá dễ làm người khác chú ý, thế cũng tốt vào lúc này Quảng Thành cung ngư long lẫn lộn, dọc theo con đường này nàng thấy không ít tu sĩ đến, Quảng Thành cung nếu thật đã xảy ra chuyện gì, cũng tìm không đến nàng.
Nàng không mang theo Đồ Tẫn, vì việc làm trộm này, càng ít người càng tốt. Ninh Tiểu Nhàn thu hồi áo ngoài, lộ ra bộ y phục dạ hành bên trong, lại đeo lên mặt nạ cổ mộc,trên khuôn mặt chỉ lộ ra hai con mắt, sau đó đi bộ từ dưới núi lên đỉnh, hướng về phía ruộng ngọc. Tuy nói là đi, nhưng một bước đi ra gần hai trượng, tốc độ cực nhanh. Đây là phép thần thông Trường Thiên mới dạy cho nàng “Súc Địa Thành Thốn”, đây là pháp môn Thượng Cổ, đến nay sớm đã thất truyền. Nàng ra trận mới mài gươm học được chút ít da lông, hiện tại nhịn không được lấy ra dùng một chút. Cái môn thần thông này nếu học được hết cao thâm trong đó, có thể một bước ngàn dặm. Nàng thì sao? Hiện tại một bước mới đi tối đa hai ba trượng .
Hắn nhắc nhở nàng: “Thần lực có hạn, dùng ít một chút!” Nàng sắp hai mươi tuổi rồi, còn giống như tiểu hài tử được món đồ chơi mới là hiếu kỳ.
Nàng nhờ bóng cây che dấu, vô thanh vô tức mà đến gần ruộng ngọc. Cũng đến gần một trận pháp được Quảng Thành cung bố trí ở chỗ này. Cái này cũng quá tự tin đi, một mảnh ruộng ngọc khổng lồ như vậy, chỉ có trận pháp mà không có người canh giữ.
Nàng chờ chỉ thị của Trường Thiên. Kết quả hắn thoáng cái trầm mặc mới nói: ” Ở bên trong nông trại có người mai phục! Đêm nay, tạm thời không thể vào được.” Ruộng ngọc ở bên cạnh nông trại ,bên trong có ba người mai phục, tuy đã hết sức thu liễm hơi thở rồi, nhưng sao thoát được qua ngũ giác của hắn? Lại nói, cho dù những người này đều chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng ý định của Ninh Tiểu Nhàn là nhẹ nhàng đi trộm mà không phải là ăn cướp trắng trợn. Cơ hội động thủ này, không… thỏa đáng ah.
Nàng truyền âm nói: “Kỳ lạ quá, bọn hắn làm sao biết chúng ta muốn tới trộm đồ?”
“Bọn hắn không biết.” Trường Thiên trầm giọng nói.”Cho nên, bọn hắn đang muốn đợi người khác!”
Ý là, nàng có hi vọng có thể xem xét ? Xem ra, ham muốn ruộng ngọc rất nhiều không phải chỉ mình nàng nha. Ninh Tiểu Nhàn nhún vai. Im lặng mà nằm sấp trên cây. Nơi này cách nông trại rất gần. Nàng đắc ý bắt đầu vận dụng liễm tức thuật mà Trường Thiên dạy cho…, bởi vì người khác quan sát ở bên trong, lên nàng chọn một nhánh cây, một nhánh cây khô, không có chút sinh mệnh khí tức nào.
Lúc này đang là tháng sáu. Côn trùng cả đêm kêu không dứt, gió thổi nhẹ, đưa tới hương thơm của lúa ở phương xa cùng tiếng xào xạc nho nhỏ, liền có mấy con đom đóm bay lên, mấy mảnh lá cây rơi vào trên người nàng. Cảnh vật đầy vẻ an bình.
Lúc nhỏ, nàng đã từng leo lên cây đại thụ trên núi phía sau nhà cậu. Cũng như lúc này, cúi nhìn đêm hè ở vùng quê.
Vô tình, tinh thần của nàng chìm vào trong tự nhiên, cảm thụ phương hướng và quy luật vận động vòng đời của gió, chậm rãi bước vào tâm cảnh không buồn không lo .
Trường Thiên nhạy cảm phát giác được nàng dị động, không khỏi âm thầm cười một tiếng. Cùng Kỳ đang muốn nói chuyện, bị hắn một ngón tay phong bế miệng, C-K-Í-T..T…T không phát ra nửa điểm âm thanh quấy rầy nàng. Vốn tưởng rằng với tính tình nhanh nhẹn của nàng, không dễ tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất như vậy, nào biết được đêm nay mới bước vào Chân Nhất bí quyết tầng thứ ba, nàng đã dễ dàng mà dung nhập trong tự nhiên. Đã chịu đựng qua thần lực cuồng bạo trong lễ rửa tội của Hóa Yêu Tuyền, thần thông những tầng kế tiếp nàng sẽ tiến triển cực nhanh, từ nay về sau hắn không cần lo lắng tâm tính của nàng theo không kịp tu vi, dễ dàng dẫn đến Tâm Ma.
Nha đầu kia gần đây cho hắn rất nhiều kinh hỉ ah.
Tâm cảnh của người bên trong nông trại xa không bằng nàng, trong khi chờ đợi ở đây rất buồn tẻ đã nhiều lần phát ra hơi thở ồ ồ,hiển nhiên đã không kiên nhẫn được nữa. Không biết qua bao lâu, Trường Thiên mới thấp giọng bên tai nàng nói: “Đến rồi.”
Lúc này trăng đã ngã về tây, mặt đất không sáng bằng nửa đêm trước rồi.
Ninh Tiểu Nhàn mở mắt ra nhìn về phía ruộng ngọc. Sau đó hơn mười hơi thở, quả nhiên có một cái bóng lén lén lút lút vụng trộm tiến đến. Xung quanh ruộng ngọc này được bố trí mười trận pháp phòng ngự đấy, chỉ cần một bước giẫm sai, sẽ không chỉ bị vây hãm trong trận, còn làm khởi động cấm chế, kinh động toàn bộ Quảng Thành cung, cho nên cũng là thân phận tiểu tặc, giờ phút này tâm tình của Ninh Tiểu Nhàn cũng khẩn trương vô cùng.
May mắn, thân ảnh ấy cũng không kém, ở trong trận pháp di chuyển liên tục, mặc dù thân hình như một kẻ say, bảy uốn tám lệch, mười phần khó coi, nhưng quả thực không có đạp sai một bước. Một phút sau, hắn đã thuận lợi vượt qua trận pháp phòng ngự, đi vào bên trong ruộng lúa, ở trên bông lúa nặng trịch cẩn thận lấy ba bốn hạt, bỏ vào bên trong một cái túi tiền.
Lúa chín bộng dù sao cũng là lúa của tiên gia, lại được rót bí pháp kích thích, giờ này bông đã chín no đủ, đúng là thời cơ chín muồi. Ninh Tiểu Nhàn chú ý tới, tên ăn trộm dưới đấy một thân dạ hành giống nàng, không xác định được diện mạo, túi dùng để lúa không ngờ lại không phải túi trữ vật, hơn nữa bản thân của hắn cũng chỉ có tu vi Luyện Khí hậu kỳ.
Mà ngay cả phái Xích Tiêu khi ra ngoài cũng sẽ cho đệ tử tu vi Trúc Cơ kỳ túi trữ vật, dung lượng tuy nhỏ, nhưng ít ra là sẽ cho nha. Tên này phạm qua chuyện gì mới không có lấy một cái túi trữ vật thế? Quả thực là tiểu tiên học tra, hắn lấy đâu ra lá gan đi trộm cắp lúa thế? Hắn ứng phó mấy trận pháp này thành thạo tự nhiên như thế, ngay cả Ninh Tiểu Nhàn có Trường Thiên chỉ điểm cho cũng không nhất định có thể đi được nhanh hơn hắn, có thể thấy được người này đến bên trong ruộng ngọc trộm lúa đã không phải một hai chuyến rồi.
Còn là một kẻ