Hắn sớm đã biết Ninh cô nương không giống người thường.
Có thể là Yêu Nghiệt đã tiềm phục tại hiện trường, vì sao người phát hiện ra nó không phải hai người tu sĩ Dư sư đệ, cũng không phải Thạch sư muội này, mà là Ninh cô nương không có một chút trụ cột tu tiên?
Tốc độ yêu quái kia nhanh như vậy, ngay cả Dư sư đệ cũng không đuổi kịp, vì sao nó đang nấp ở cột gỗ mà Ninh cô nương lại có thể thấy rõ như thế?
Quyền Thập Phương chưa từng tò mò về một người như vậy.
Chỉ thấy Hoàng lão tài suy tư hơn nửa ngày, lại vuốt vuốt con mắt lim dim, lúc này mới nói: “Hình như Cao gia ở phía bắc huyện, hạ nhân nhà đó dùng đồ án này.” Gia tộc hơi có một chút thân phận đều cho hạ nhân ăn mặc quần áo và trang sức có thêu đồ án bản phủ đi ra ngoài, ở trong huyện làm việc dễ dàng hơn một chút.
Nói như vậy, yêu quái nấp ở bên trong Cao gia? Thạch Quý San nói: ” Còn chờ cái gì nữa, đi Cao gia trực tiếp diệt nó là được.”
Quyền Thập Phương lắc đầu: “Không vội. Đừng đánh rắn động cỏ, làm bị thương người khác sẽ không tốt, tối nay và ngày mai đi qua theo dõi. Tốt nhất có thể dẫn nó đi ra.”
Đám người Triều Vân tông gật đầu, cảm thấy lại không cho là đúng: “Quyền sư huynh mềm lòng, cho dù làm bị thương mấy người phàm thì lo gì? Nhanh chóng xử lý cái phiền toái này, trong tông còn có đại sự phải làm đấy.”
Thương lượng lâu như vậy, mỹ vị trên bàn đều đã nguội rồi, Ninh Tiểu Nhàn thấy lại cảm thấy đau lòng. Cuối cùng đã thương lượng xong, Hoàng lão tài cũng động đũa rồi, nàng vội vàng làm theo. Lão nhân gia thích náo nhiệt, mặc dù có khách quý đến thăm, Hoàng lão tài vẫn an bài mọi người cùng nhau ngồi vây quanh tại bên cạnh bàn cơm dùng cơm. Thú vị chính là, Hoàng lão tài an bài ngoại tôn ở bên trái mình, lại hữu ý vô ý an bài nàng ngồi tại bên phải mình, thường xuyên cười tủm tỉm và nói chuyện phiếm hai câu với nàng.
Những tu sĩ trẻ tuổi đang ngồi bên bàn cơm chưa từng đột phá Kim Đan kỳ, lại không cần bảo trì phong thái như ở trong phái Xích Tiêu, nơi nào sẽ kiêng kị ăn thịt? Mặc dù Quyền Thập Phương làm người ổn trọng, nhưng lại rất hiểu rõ lí lẽ, đã sớm nói với ông ngoại: “Không kiêng ăn mặn “, bởi vậy thức ăn trên bàn rực rỡ muôn màu, đó cũng là từ khi xuyên việt đến nay Ninh Tiểu Nhàn được ăn một bữa cơm đầy đủ như thế.
Bản thân Hoàng lão tài là kẻ tham ăn, người lão đãi lại là đệ tử tiên phái của cháu trai yêu quý, đã sớm phân phó các đầu bếp làm món ăn đã ngon phải ngon hơn.
Trong nhà ông có nuôi hai người đầu bếp, nghe nói là phải bỏ ra số tiền lớn mới lấy được từ trong tay quán rượu nổi danh Trung Châu, chế biến món ăn tại huyện Tứ Bình xưng thứ hai, thì không ai dám xưng thứ nhất. Ninh Tiểu Nhàn nhìn xem thức ăn trên bàn, đã biết rõ nhà Hoàng lão tài mời đầu bếp không có uổng phí tiền.
Chỉ riêng món canh gà nhân sâm mới bê lên này, nàng nếm một ngụm thì đã biết, đây ít nhất là dùng gà mái nuôi mười năm hầm hơn ba canh giờ. Bởi vì dân gian tin rằng gà nuôi hơn mười năm sẽ độc, bởi vậy sớm đã băm mất.
Hơn nữa sẽ không dùng nước canh gà hầm lần đầu . Mà mời khách uống là nước canh hầm lần thứ hai, lúc này nước canh mới trong, ngọt mà không đầy mỡ. Đầu bếp còn bỏ thêm nhân sâm, đảng sâm*(đắng sâm), cùng với cam thảo , long nhãn để tăng vị ngọt, Ninh Tiểu Nhàn còn nếm ra mỹ vị loài nấm hoa quả khô tươ, nhưng trong canh lại không thấy, có lẽ là bí quyết riêng của đầu bếp.
Theo lý thuyết, canh gà mái phải dùng nồi đất sâu lòng để nấu, lúc nấu không thể nhấc nắp lên để xem, lúc này mới có thể bức ra mùi thơm của gà. Thế nhưng mà ngoại trừ đồ làm bếp nàng nhét vào tầng năm Thần Ma ngục, cũng chỉ có thôn Thiển Thủy mới có loại thần khí nồi đất nấu nướng này rồi. Xem ra, trên đời người tài ba quả nhiên rất nhiều ah, đầu bếp của Hoàng lão tài cũng không biết dùng biện