Ung thư phổi giai đoạn 3 đã di căn sang các mô lân cận hoặc các hạch bạch huyết ở xa trong cơ thể cộng thêm thói quen ăn uống không điều độ đã khiến cơ thể cậu luôn trong tình trạng suy kiệt.
Ngày hôm đó khí trời se lạnh, từng đợt gió nhẹ thoảng qua.
Gia Ý quấn chặt khăn quàng cổ dự định ra ngoài mua một ít thức ăn rồi nhanh chóng trở về.
Thời gian ra ngoài của cậu hơi lâu, thân thể đã không chịu nổi.
Loại đau đớn này như hoá thành đám gai thép không ngừng cuốn lấy cậu.
Mỗi lần cơn đau phát tác đều hận không thể đâm cho mình một nhát.
Lúc rẻ vào con lối mòn nhỏ Gia Ý không để ý đến vũng nước trước mặt nên đã bị vấp ngã, đầu gối đập xuống đất.
Đau là tất nhiên, nhưng không ai thương thì tuyệt đối không được tự xót tự đau.
Cậu yên lặng cắn môi, cố gắng đứng dậy nhặt đồ ăn vương vãi dưới đất, hơi khom lưng bước từng bước một về nhà.
Gia Ý ôm túi thức ăn về đến nhà, mồ hôi lạnh thấm ướt thái dương.
Cậu dựa vào tường thở dốc dồn dập, cơn đau đầu khiến đầu óc cậu choáng váng.
Đặt túi thức ăn lên bàn.
Thân thể yếu ớt không thể chống đỡ được nữa mà ngã xuống quỵ xuống sàn.
Với tình trạng của cậu bây giờ, dù một