Rasline không xuống nước, cô bé lại gần bờ hồ tìm một chỗ có bóng cây mát mẻ và ngồi xuống.
Đôi chân ngâm vào trong làn nước mát lạnh, mọi sự nóng nực và suy nghĩ trong đầu đều tan rã, chỉ còn lại sự khoan khoái.
Cảm nhận thảm cỏ êm ái dưới tay, đôi chân thi thoảng lại vung vẩy làn nước văng lên, có lẽ đây là lần đầu tiên cô bé thả lỏng như thế kể từ khi tới sống ở đây.
Đôi mắt xanh thẳm nhìn chăm chăm vào mặt hồ đầy gợn sóng, nhìn vào cô bé đang nghịch nước ở phía bờ bên đối diện.
Bỗng nhiên có thứ gì đó mềm mềm mượt mượt chạm vào lòng bàn tay cô bé.
Thứ đó thuôn dài, và ẩm ướt.
Rasline cúi xuống nhìn, gương mặt trở nên trắng bệch, cả người cuộn lại mất thăng bằng, hét lớn lên: "Á!"
Ngay sau đó, cô bé rơi tùm xuống nước.
Tiếng động làm Rosline đang vui vẻ vồ cá ở bên kia chú ý tới: "Chị! Sao chị lại ở đằng đó, chỗ đó sâu lắm!"
Vừa nói, cô vừa lội nước nhanh chóng đi sang.
Nhưng đi được một đoạn thì nước đã ngập lên tới cổ.
Địa hình lòng hồ không hề bằng phẳng, nó giống như một sườn đồi, dốc dần xuống.
Phía mà Rosline chơi đùa là phần nông nhất, thấp xuống dần về phía đối diện, chính là phía mà Rasline vừa ngã xuống.
Rasline ngụp lặn chới với trong làn nước lạnh, sự hoảng sợ làm cô bé không kịp nín thở và bị sặc nước.
Nước tràn vào mũi và khoang miệng, chặn đi nguồn cung cấp dưỡng khí của cô bé.
Cô bé cố gắng vùng vẫy, tay chân vung loạn xạ, nhưng không thể ngoi lên, ngược lại còn chìm xuống sâu hơn.
Đáy hồ chỗ này đoán chừng sâu tới gần ba thước, nên cho dù thế nào chân của cô bé cũng không thể chạm chân xuống.
Hơn nữa, cô bé cảm giác như mình càng ngày càng cách xa bờ hồ.
Trong làn nước dập dờn, cô nhìn thấy em gái ở phía xa: "Annie...!ọc ọc...!khụ...!cứ...!ọc...!cứu chị..."
Rosline biết bơi, nhưng cô bé không biết mình có thể kéo chị gái lên không.
Dẫu vậy, cô vẫn đánh liều đạp nước bơi tới, cố gắng túm lấy chị gái mình.
Nhưng vì Rasline đang hoảng sợ nên cứ vùng vẫy, cô không thể tiếp cận và túm lấy tay cô bé.
Bỗng dưng ngực của cô bị khuỷu tay của Rasline huých vào, dưỡng khí trong phổi bị tác động làm cho bật hết ra ngoài, cô bé cũng chới với trong làn nước.
Một tiếng tùm thật lớn vang lên, hai cánh tay của Rosline bị túm lấy xốc mạnh lên, cả người cô thoát khỏi nước và được đưa lên bờ.
Tiếp theo, người đó quay lại túm lấy cổ áo của Rasline, ôm người vào trong ngực mình, kéo lên bờ.
Rasline nằm co quắp trên mặt đất, ho sặc sụa.
Cô bé đã uống rất nhiều nước.
Cả người cô bé được lật ngửa ra, một đôi bàn tay đặt trước ngực cô bé, ấn mạnh xuống.
"A..."
Nước vẫn chưa được đẩy ra, người đó lại ấn thêm lần nữa, mạnh hơn lần trước.
Rasline co người quay sang một