Yoonshin có thể nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt Sehun vì anh và cậu đang đối diện nhau.
Tuy nhiên Sehun lại chẳng nói với cậu cảm xúc của anh như thế nào mà chỉ đơn giản để cho sự im lặng bao trùm lấy cả hai.
Yoonshin lo lắng, cậu cố trấn tĩnh và tiếp tục, "Nếu cuộc hẹn tốt đẹp và không có sai sót, hoặc nếu cô ấy không phải là người xấu thì có lẽ tôi sẽ phải thuận theo và đính hôn..
rồi kết hôn với người ấy...!Chị gái tôi nói rằng chồng chị ấy muốn kết nối mối quan hệ với gia đình người kia, nên tôi phải nghe lời cô ấy.
Nói cách khác thì tôi thực sự không còn nhiều thời gian."
Yoonshin thận trọng và cố gắng đánh giá cảm xúc của Sehun.
Từ xưa đến nay, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị hấp dẫn bởi người cùng giới.
Cậu đã thu hết can đảm để thổ lộ và mong mối quan hệ này có thể tiến triển.
Yoonshin biết rõ cảm xúc của mình dành cho Sehun, nhưng người kia dường như chỉ đang cảm thấy mâu thuẫn và không chịu chấp nhận nó.
Chính vì thế cậu nghĩ rằng bản thân mình cần phải chủ động hơn.
Trong lòng Yoonshin thực sự rất mong Sehun sẽ ngăn cậu lại, nhưng đợi một lúc cũng không thấy người kia lên tiếng, cậu lại chẳng thể cất thêm lời nào nữa.
Nếu Sehun có ý định giữ lấy Yoonshin thì anh phải làm điều đó ngay lập tức, dù bản thân anh chưa nhận thức rõ ràng được thứ tình cảm kia, nhưng Yoonshin đã không còn thời gian để chờ đợi anh nữa rồi.
Nếu cả hai cứ làm lơ rồi bỏ lỡ khoảng khắc này thì có lẽ sẽ chẳng còn cơ hội nào cho họ nữa.
Yoonshin cố gắng truyền đạt tất cả những điều này qua đôi mắt của mình.
Sehun chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn xuống Yoonshin.
Rồi anh trả lời chậm rãi: "Tại sao cậu lại nói với tôi rằng cậu không còn thời gian?"
Đôi vai đang căng như dây đàn của Yoonshin ngay lập tức được thả lỏng và trở nên mềm nhũn.
"Đó là tất cả những gì anh sẽ nói với tôi sao?"
"Tôi cần phải nói thêm gì nữa sao?"
"Hãy quên nó đi nếu anh không hiểu ạ."
"Xin lỗi, nhưng tôi lại hiểu rất rõ đấy." Giọng điệu chắc chắn và lạnh lùng của Sehun khiến Yoonshin nao núng, rồi cậu chậm rãi chớp mắt.
Sehun khô khan nói thêm, "Hãy giữ bình tĩnh và tiếp tục cuộc hẹn của cậu đi.
Nếu anh rể của cậu muốn nó, thì tôi chắc chắn nó sẽ giúp ích cho sự nghiệp của cậu đấy.
À, tôi đoán nó cũng sẽ giúp ích cho công ty của chúng ta nữa.
Chúc may mắn."
Sehun giật mạnh cổ tay mình ra khỏi bàn tay của Yoonshin và bỏ đi.
Sehun cứ thế biến mất khỏi tầm mắt cậu, giờ đây chỉ còn lại