Trong Lòng Vương Thừa Nhi bỗng nóng ran.
.
tay nắm chặt lấy sợi dây truyền trên cổ!
Chưa bao giờ cô quên người ấy,anh ấy sống có tốt không?chiếc áo phông trên phòng Đoàn Thiếu Dương nó làm cô nhớ đến chiếc áo ngày xưa đã từng tặng cho người ấy…
"Không thể nào! Josn của mình rất mập!lại không phải biến thái như tên này…josn hay cười lắm"
"A"
"Xin lỗi"
Mãi suy nghĩ đi tới sảnh vừa ra cửa thì va phải Cát Tiểu Du…
"Không sao" cử chỉ uyển chuyển nhẹ nhàng nhưng thu hút,chiếc váy trắng của Tiểu Du làm cô trở nên thuần khiết hơn
"Cô là,à tôi đang gấp xin lỗi cô" vừa đỡ Cát Tiểu Du đứng dậy, Vương Thừa Nhi định đi nhanh,thì bị Cát Tiểu Du giữ chặt tay lại
"Sao là cô?đến đây làm gì"
"À không có gì!cô vào trong đi,tôi có việc gấp.
.
hôm nay rất xin lỗi cô" mình va phải nhẹ lắm sao cô ta té nhào xuống đất như cọng bún vậy!đụng phải mấy cô tiểu thư nhà giàu này phiền thật
"Khoan cô nói rõ tại sao cô ở đây?"
"Tôi, dựa vào đâu tôi phải trả lời cô"
Đôi mắt cả hai chĩa thẳng vào nhau tạo ra sát khí vô cùng…
"Tôi.
Hôn thê của Dương Dương"
"What" đùa à! Hắn lại mang phiền phức gì tới cho mình vậy
"Không nghe rõ à để tôi lập lại"
"Bỏ tay ra" đôi mắt sắt bén của Vương Thừa Nhi làm cho Cát Tiểu Du thấy lạnh xương sống
"Phiền chết được" Vương Thừa Nhi đi vội vì hôm nay hay tin mẹ tỉnh lại
Cát Tiểu Du đành nuốt cục tức vào trong lòng ghi hận
"Không lẽ tin tức trên báo là thật?cô ta sắp kết hôn với Dương "
"Cậu chủ đâu?tôi muốn gặp" Cát Tiểu Du đi thẳng vào trong gặp người giúp việc hỏi thẳng
"Dạ mời Tiểu Thư đợi một lát "
Người giúp việc đi tới một màng hình nhỏ gắn trên tường,nhấn vào và nói "dạ thưa cậu chủ có tiều thư họ Cát tìm cậu ạ"
"Không gặp"
"Dạ"
Đứng gần đó Cát Tiểu Du nghe hết,nổi điên trong lòng nhưng cố kiềm nén
"Có hai bác ở nhà không em" phải tìm cách trụ lại để hỏi rõ chuyện này
"Dạ thưa ông bà ra ngoài dùng bữa rồi ạ"
"Ta đợi" hôm nay không tin không gặp được anh
Đoàn Thiếu Dương tắm xong vẫn chiếc áo sơ mi đen quần âu,cà vạt đen lại vest đen ôm người,dáng cực chuẩn lại tôn làn da như con gái mịn màng,mũi cao vút đôi mắt tựa như kẻ đa tình sâu và rậm
"Anh Dương"
"Phiền"
"Anh,em có việc muốn hỏi anh"
"Nói mau"
Đôi mắt trầm bờ môi không nở một nụ cười,càng làm người muốn hỏi xem tên này đang nghĩ gì
"Hôn ước của em và anh.
.
à không ba mẹ em muốn anh đến nhà dùng cơm một chuyến"
"Hôn ước? Thông qua điện thoại à,ai hứa với cô thì bảo người đó lấy"
"Anh,không muốn lấy em à?hay là mình chưa tìm hiểu"
"Không cần"
"Em đợi anh giải thích với ba mẹ em"
Xem ra người đàn bà này lai lịch còn sạch hơn Vương Thừa Nhi nhưng tại vì mình đang lên kế hoạch dày vò cô ta nên không thể chọn
"Anh nói xem cô ta có gì hơn em"
Đoàn Thiếu Dương không nói không rằng đi nhanh ra xe,vốn định ăn gì đó ai ngờ gặp phiền phức nên thôi vậy
"Thiếu Dương,Thiếu Dương anh đợi em"
"Rầm" " grummmmmm"
Đoàn Thiếu Dương đóng cửa mạnh bước lên rồ máy đi nhanh,bỏ lại Cát Tiểu Du la ó
"Đúng là va vào phụ nữ phiền thật"
Cát Tiểu Du đứng nhìn theo chiếc xe phóng đi nhanh như tên trước mắt!miệng lầm bầm
"Tôi không bỏ qua đâu Thiếu Dương "
….
"Phong Tranh"
"Em đến đây tái khám à"
"Không mẹ em đang ở đây"
"Mẹ em?"
"Tôi đi cùng em"
"Ồ không!anh cứ làm việc của anh đi"
"Anh tan ca rồi"
"Tuỳ anh"
Cô nhóc này mới đây mà đi lại rồi,đúng là con nhà võ,xem ra cô nhóc này thú vị đấy
"À tin tức em sắp kết hôn là thật à"
"…chắc vậy"
Trả lời cho có!có lẽ bị ép rồi,cô nhóc này với tính khí này chắc gì ép được?chắc bên trong có sự tình gì đây
"Mẹ"
"Chị sao đến đây"
"Định không cho chị thăm mẹ à"
"Chị đang bị…"
"Im"
"Hai đứa gặp nhau làm um lên không cho mẹ tịnh dưỡng à"
"Mẹ sao rồi? Thấy đỡ hơn chưa mẹ,chỗ phẫu thuật còn đau không ạ"
"Không kịp trả lời luôn,con bé này"
"Đây là"
"À con quên anh ấy là bạn con,cũng là bác sĩ ở đây ạ"
"Dạ chào bác"
"Con bé ngỗ ngáo này nghịch lắm!cậu đừng ghi lòng"
"Mẹ,sao nói vậy người ta có gì với con đâu chỉ là bạn"
"Con