"Định,hắn muốn đưa chúng ta đi đâu?em có phải tin hắn đến ngốc rồi không vậy?"
"Chị yên tâm,có cả anh em nhà họ Phong theo chúng ta…kể cả ba mẹ chồng của chị và Rose nữa….
hầu như đều lên thuyền này đến đảo Vĩnh Lưu”
"Cái gì????"
Vương Thừa Nhi trố mắt nhìn Vương Thừa Định…vừa định bước xuống giường thì bị Vương Thừa Định cản lại "ấy chân chị chưa bước xuống được,em nói cho chị nghe…bây giờ sắp tới đảo rồi.
.
nghe em đi…chị phải dưỡng thương”
Vương Thừa Nhi khựng lại một lúc,cô đưa tay lên sờ đỉnh đầu của Vương Thừa Định và vuốt nhẹ"Định lớn rồi…bây giờ biết lo cho chị nữa"
Vương Thừa Định mỉm cười,đôi mắt ánh lên niềm vui dáng vẻ hiền lành pha chút trong trẻo của chàng trai công sở!
"Chị là người thân duy nhất của em mà"
"Uhm!Định của chị sau này phải bảo vệ chị nữa cơ mà^^"Vương Thừa Nhi thấy ấm áp vô cùng,cho dù không phải ruột thịt nhưng đối với cô họ không phải là người ngoài bao giờ cả
"Chị!để Tư Tư vào giúp chị thay quần áo và dọn dẹp nhé…ra xem cảnh biển đi chị đẹp lắm.
.
đừng nghĩ gì có chị em mình thì đi đến đâu cũng được mà chị"
"Tư Tư?"
"Uhm,chị nghe theo nhóc " cũng đúng thời gian này mình quá mệt mỏi phải nghỉ ngơi một chút chứ
Cô bé xinh xắn bước từ ngoài vào nhỏ nhắn nhưng gương mặt mang đậm nét buồn
"Em là Tư Tư?"
"Dạ^^ em được cậu chủ bảo đi cùng chăm sóc cho chị"
"Cảm ơn.
.
em dọn dẹp để chị tự đi vào nhà vệ sinh được rồi"
"Ấy không được"vừa nói xong Tư Tư chạy lẹ đến ôm eo Vương Thừa Nhi rồi dìu …
Một cô bé thật dễ thương…ngoại hình rất ưa nhìn.
.
Đoàn Thiếu Dương tìm ở đâu vậy…hắn ta cũng tiếp xúc với mấy cô em này mà không rung động sao????
Mình đang nghĩ gì vậy không biết…
Nhìn vào trong gương!những nốt đỏ bầm có đến 3 dấu xung quanh cổ,chỉ cần nhìn là thấy rõ"chẳng lẽ tối qua?hắn ta đã ở đây…rồi rời đi sao"
Đứng nhìn chằm chằm vào gương một hồi lâu…thì Tư Tư gọi vọng vào"chị xong chưa?"
"Uhm sắp xong"
Vương Thừa Nhi mặt đỏ tía tai đứng rất lâu,mãi mà cứ rối bời …cô lấy phấn nguỵ trang che lên mấy vệt đỏ xem như mắt nhìn không thấy lòng không nghĩ…
bước ra ngoài thì Tư Tư đợi sẵn
………
Chiếc xe lăn được chuẩn bị sẵn sao…
Tư Tư đẩy Vương Thừa Nhi ra ngoài sau khi tắm rửa…
chiếc thuyền khá rộng.
.
người giàu thật biết hưởng thụ nhỉ…đi đến bên ngoài từng cơn gió biển thổi tung mái tóc dài ngang lưng Vương Thừa Nhi
"Rose?"
"Hi chị…chị ổn chưa"
Đoàn khả Nhiên đang diện chiếc váy rộng maxi,màu nude… tóc thắt bím một bên…đeo kính râm …còn khoác một chiếc áo lông trắng toát lên vẻ tiểu thư và quyến rũ lạ lùng,Vương Thừa Nhi theo quán tính nhìn xuống ngực mình và nuốt nước bọt…mình chẳng bằng một góc em ấy…hai má cô đỏ ửng
Chẳng lẽ mình không còn cảm giác với đàn ông sao???mà lại ….
.
"Chị bị say nắng à" Rose cúi người xuống đẩy nhẹ mắt kính lệch xuống sống mũi và chằm chằm nhìn vào mặt Vương Thừa Nhi …chỉ cách hai gang tay
Tim Vương Thừa Nhi đập mạnh "đẹp thật"
"Chị nói gì cơ?"
Rose đưa tay lên trán Vương Thừa Nhi sờ "chị đâu có sốt?"
"Không!tại vì hơi nóng" ủa trời đang rất lạnh cơ mà,mình nói gì vậy …nhưng em ấy xinh đến nổi con gái như mình còn phải thẹn trước