- Cho chị mượn bé Lam một lúc nhé?
- Để làm gì ạ?
Thiệu Ninh cực kỳ lo lắng về sức khỏe của Trần Cảnh Lam, vì vậy đối phương là ai cũng không quên truy hỏi cặn kẽ.
- Chị biết tình trạng sức khỏe của nó.
Cứ yên tâm giao cho chị, đảm bảo trả hàng không có tổn thất!
Nếu là người khác, Thiệu Ninh chắc chắn sẽ cân đo do dự.
Nhưng chỉ cần là Đinh Trang, cô cực kỳ an tâm.
Nhận được cái gật đầu từ Thiệu Ninh, Trần Cảnh Lam vội vã thay đồ, chạy theo Đinh Trang.
- Đi cùng không?
Được chừng vài bước, Trần Cảnh Lam ngoái lại nhìn Thiệu Ninh nói to.
Cậu ấy chỉ cười, lắc đầu.
* * *
- Hôm nay chị phối hợp với em nói dối.
Lỡ như chuyện này bại lộ, Ninh biết thì sao?.
Xi???? ủ????g hộ chú????g ????ôi ????ại ( T г ù m T г ???? y ệ ????﹒???????? )
Trần Cảnh Lam cài dây an toàn, tựa người ra sau:
- Thì thôi!
Cùng lắm là một lần bất tín, vạn lần bất tin.
Đinh Trang thở ngắn than dài:
- Chơi với con nhóc nhà em nhiều, chắc nghiệp chị tạo chất chồng thành núi quá!
- Sau này có thể từ từ tích đức.
Bỏ đi!
Đinh Trang chẹp miệng, nhớ lại khi nãy Trần Cảnh Lam có ý dụ dỗ Thiệu Ninh đi cùng.
Chơi lớn đến thế là vừa! Lỡ như Thiệu Ninh đồng ý đi theo, chẳng phải bao nỗ lực sẽ sôi hỏng bỏng không hết à?
- Còn gọi cả Ninh, não em có phải bị úng nước không đấy?
Trần Cảnh Lam nhàn nhạt đáp:
- Để tăng thêm độ thuyết phục!
Đinh Trang thở dài:
- Lúc ấy con bé mà đồng ý, em chết chắc!
Trần Cảnh Lam cười lên ha hả:
- Không đâu! Còn bận đan khăn tặng người thương.
Trần Cảnh Lam cười nhạt, lại đảo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thiệu Ninh định đan khăn choàng tặng cho Lê Minh Trí, việc này sớm đã bị cô nhìn ra, chỉ là hứng lên chọc một chút cho vui thôi.
Xe rẽ qua ba con phố, dừng ở một phòng trà nhỏ.
Đinh Trang tấp xe vào lề đường, khóa cửa cẩn thận.
- Em định làm ở đây đến bao giờ?
Đinh Trang nhìn bên ngoài phòng trà một lượt.
Về cơ bản cũng không khác so với những phòng trà cô từng đến là mấy.
Chỉ là với những nơi thế này, Đinh Trang vốn không mấy mặn mà.
- Em không biết! Công việc ở đây ổn định, lương cũng rất tốt.
Vấn đề chị hỏi, em chưa nghĩ tới.
Trần Cảnh Lam đã làm việc ở phòng trà này vỏn vẹn được ba năm.
Công việc của cô rất đơn giản, ngồi chơi dương cầm đệm cho ca sĩ hát.
Đôi khi có những khách muốn nghe nhạc không lời, cô lại theo yêu cầu đánh những khúc họ thích nghe.
Phòng trà này tính cả Trần Cảnh Lam có tất cả ba người chơi đàn.
Hai người đánh chính, một người dự bị.
Vì vậy công việc của cô cũng trở nên nhàn hạ, chỉ cần đến làm việc vào những buổi tối ngày thứ hai, bốn, sáu.
Đinh Trang theo cô vào bằng cửa sau, lối đi dẫn đến phòng chuẩn bị.
Dọc theo hành lang hẹp dài có khoảng hai, ba căn phòng.
Trần Cảnh Lam dẫn Đinh Trang vào gian phòng đối diện với lối ra vào.
- Bé Lam, đến rồi