Mặc Thần và các vị trưởng bối đang họp nên Hạ Ân đành một mình trở về phòng nghỉ ngơi. Cô thả mình xuống giường, mỗi lần nhắm mắt lại mơ thấy hình ảnh Tư Bách Niên toàn thân đẫm máu nằm dưới đất. Chắc anh ấy hận cô nhiều lắm. Cô vô dụng chỉ biết đứng đó chứng kiến mạng sống của anh ấy bị đoạt đi. Bản thân uất hận Mặc Thần nhưng lại không thể ra tay giết hắn trả thù cho Bách Niên.
Mãi không thể chợp mắt được, cuối cùng Hạ Ân đi ra mở cửa sổ cho tâm trạng thoải mái hơn. Đứng từ trên tầng hai nhìn xuống là một khung cảnh tuyệt đẹp. Vườn thượng uyển với đầy đủ cây hoa màu sắc đập vào mắt của cô. Những người thợ đang bận rộn tỉa cây rồi tưới nước. Khung cảnh đẹp như vậy... chỉ tiếc không phải tự nhiên mà là nhân tạo.
Chợt có tiếng nói chuyện vọng đến tai của cô. Hạ Ân hơi nhíu mày quay sang bên phải thì phát hiện Mặc Thần đang đứng ở ban công bên cạnh. Cô suýt quên mất là phòng họp ngay bên cạnh căn phòng cô nằm. Tuy bên trong cách âm rất tốt nhưng ban công lại không có tường chắn nên có thể nghe thấy bên kia nói gì ngoài ban công. Thấy vậy cô vội lùi lại phía sau, thân thể ép sát tường muốn nghe anh nói gì đó trong điện thoại. Mặc Thần quen tác phong làm việc nên luôn bật chế độ loa ngoài.
\- Thưa ngài, Tư Bách Niên xuất viện rồi. Có cần chúng tôi bắt hắn nhốt lại không?
Cô kinh ngạc đưa tay chặn miệng. Tư... Bách Niên vẫn còn sống? Trái tim của Hạ Ân như rung động, anh thật sự chưa chết. Lúc này nghe tin này cô thật sự vui đến khó tả.
Mặc Thần đút một tay vào túi trầm giọng.
\- Hắn sẽ có thể đến tìm Hạ Ân, nhốt hắn cũng không phải là cách.
\- Vậy phải xử lí ra sao ạ?
Trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng trong đầu hắn hiện lên một kế hoạch.
\- Trở về sắp xếp đưa Lí Song Song đến Tòa nhà hoa lệ. Tôi sẽ đích thân tới đó khiến cho Tư Bách Niên hết hi vọng với Hạ Ân.
Cúp máy xong, Mặc Thần tức giận ném điện thoại trên tay xuống tầng một. Miệng hắn hơi cong lên vẻ tàn ác. Hắn đã cho Tư Bách Niên một cơ hội sống mà tên đó lại không biết điều. Bất kể ai dám lại gần Ân Ân của hắn... hắn sẽ khiến cho kẻ đó phải thống khổ tới chết!
Đứng bên này, Hạ Ân như không tin vào tai mình. Cô vội vàng quay lại chiếc giường nằm úp mặt xuống. Mặc Thần muốn dùng Lí Song Song để làm hại Tư Bách Niên sao? Cô không thể để hắn hại anh ấy một lần nữa. Tư Bách Niên là người cô yêu, cô không thể trơ mắt nhìn anh chết lần thứ 2 được.
Còn đang suy nghĩ, cuối cùng cửa phòng bị ai đó mở ra. Tiếng bước chân lại gần, Hạ Ân đưa mắt nhìn về phía người đang đi vào phòng. Cô có chút kinh ngạc khi người đó không phải Mặc Thần mà là Mặc Viễn.
\- Kinh ngạc