Từng lời nói của Mặc Thần ghim vào trong não bộ của cô không xót một từ nào. Lòng tự tôn của cô từ khi gả cho hắn đã bị dẫm đạp rồi, làm gì còn có cái lòng tự tôn gì ở đây chứ? Cô chính là đồ ghê tởm... đến cả Tư Bách Niên cũng vì cô mà liên lụy. Giờ cô biết nói gì nữa đây?
\- Người ghê tởm như tôi không xứng với anh đâu. Chính vì vậy... anh muốn ly hôn tôi cũng sẽ không ngăn cản.
\- Ly hôn? Cô tưởng rằng có thể sao?
Cô biết không thể, bởi vì con người Mặc Thần cô thừa biết. Hắn sẽ không bao giờ buông tha cho cô.
Chắc chỉ có chết mới có thể giải thoát tất cả.
Mặc Thần sai thuộc hạ đưa cô về biệt thự, còn hắn lên một chiếc xe khác bỏ đi. Hạ Ân cũng chẳng lên tiếng nữa, hắn dù có đi đâu cô cũng không quan tâm. Chỉ là, tim cô đau quá... đau tới nỗi như bị vỡ vụn.
Chiếc xe đang đi trên đường lớn, Hạ Ân mở cửa kính cho gió lùa vào khiến cô thanh tỉnh hơn. Tài xế thấy vậy liền lên tiếng nhắc nhở.
\- Phu nhân, bên ngoài gió to, nên đóng cử lại.
\- Không sao đâu, tôi muốn hít thở không khí một chút.
Giờ trong đầu cô đang rất rối loạn. Cô muốn cứu Tư Bách Niên. Mặc Thần nói là dẫn Lí Song Song đi, chắc chắn hắn dùng gương mặt giống cô để lừa Tư Bách Niên. Chỉ sợ, nếu cô không thể tìm ra anh, tính mạng anh e rằng lành ít dữ nhiều.
Chiếc xe vừa quẹo sang ngã ba bên đường để chạy ra đường lớn. Đột nhiên có tầm 5, 6 chiếc xe từ đâu lao tới chặn trước xe của cô. Tài xế nhanh trí muốn lập tức lấy điện thoại gọi người nhưng hàng loạt tiếng súng vang lên. Hạ Ân cảm thấy không ổn, một đám người lạ mặt đang tiến về phía xe của cô. Cửa xe phia trước bị mở ra, đăc biệt trên tay bọn chúng ai cũng cầm súng.
\- Xuống xe ngay!
Đầu tiên là tài xế bị lỗi xuống xe trước. Sau đó, một tên vươn tay mở cửa sau rồi lôi cô một mạch ra ngoài. Hạ Ân cảm thấy có mùi nguy hiểm. Chiếc điện thoại của người tài xế bị dẫm nát, mà anh ta đang nằm quằn quại dưới đất đau đớn.
Một trong số bọn chúng tiến lên trước, rồi nhìn tấm hình trong tay.
\- Mặc phu nhân, mời cô theo chúng tôi một chuyến.
\- Các người... là ai?
\- Cô không cần biết, nếu cô dám phản kháng, tôi chỉ còn cách giết cô tại chỗ.
Mọi lần cô đi đâu Mặc Thần đều cho thuộc hạ theo sát bảo vệ cô. Nhưng vừa nãy do hai người cãi nhau nên Mặc Thần sơ xuất quên sai thuộc hạ hắn theo sát cô. Đây là cơ hội tốt của đám người lạ mặt này.
Hạ Ân sợ hãi lùi lại, tên phía sau lấy từ trong túi