Vị bác sĩ đó có chút bất ngờ trước câu hỏi của Mặc Thần. Nhưng vì là một bác sĩ, bà cũng không quản nhiều chuyện riêng tư mà chỉ trả lời thành thực cho bệnh nhân và người nhà bệnh nhân biết mà thôi.
\- Tùy từng trường hợp của mỗi người. Có thể đứa bé sẽ dị dạng hoặc khiếm khuyết một số bộ phận trên cơ thể. Nếu may mắn hơn thì không có gì xấu. Tuy nhiên, việc hai người có cùng huyết thống mà sinh ra một đứa bé sẽ rất nguy hiểm. Không chỉ có nguy hiểm với người mẹ mà còn ảnh hưởng đến tính mạng của cả hai mẹ con.
Dường như thấy Mặc Thần đang suy nghĩ về vấn đề gì đó, bác sĩ dừng một lúc rồi nói tiếp.
\- Ngài không phải có chuyện gì khúc mắc đó chứ? Liên quan tới bệnh nhân nào, tôi sẽ giúp ngài để ý.
\- Không có gì đâu. Cảm ơn bác sĩ!
Mở cửa phòng bệnh của cô trong tâm trạng nặng nề. Sau khi hỏi bác sĩ tất cả những gì thắc mắc, hắn có đi dạo một vòng cho khuây khỏa tinh thần rồi mới trở vào phòng bệnh của Hạ Ân. Cô đã tỉnh, tâm trạng có chút cao hứng, liên tục trò chuyện với nữ y tá bên cạnh. Thấy Mặc Thần đi đến, Hạ Ân nở một nụ cười tươi. Mặc Thần nhìn thấy vậy mắt cũng sáng lên đôi chút. Là cô đang cười với hắn? Rất lâu rồi, hắn chưa có thấy cô cười. Cố nuốt sự mệt mỏi xuống dưới, Mặc Thần cũng cong môi đáp lại nụ cười của cô.
\- Có gì khiến em vui vậy?
Hắn ngồi xuống cạnh giường bệnh, đưa tay xoa nhen lên đầu của Hạ Ân.
\- Anh còn hỏi sao, em có bảo bối rồi đương nhiên là cao hứng.
Nụ cười của Mặc Thần cứng đờ.
\- Ai nói cho em biết?
\- Là cô ý tá này, cô ấy dặn em phải bồi bổ bản thân cho tốt thì thai nhi mới phát triển được.
Cô y tá kia còn đang vui vẻ, nghĩ mình làm được 1 việc tốt để giúp bệnh nhân mau hồi phục. Ai ngờ được, cô ta lại bị cái nhìn như muốn giết người của Mặc Thần chiếu vào. Bất giác cảm thấy bản thân lạnh cả sống lưng.
Mặc Thần lớn giọng hướng tới cô y tá kia quát lớn.
\- Ra ngoài!
\- Dạ!
Cô ý tá sợ hãi lập tức ra ngoài mà không biết bản thân đã chọc gì đến Mặc Thần. Hạ Ân có chút không hiểu tại sao hắn lại mắng cô y tá kia. Chỉ là cô ta nói cho cô biết cô mang thai thôi mà, có gì nghiêm trọng đâu?
Cô thấy Mặc Thần có chút kì quái, hình như là có điều gì đó đang giấu cô. Quả nhiên khác lạ, Mặc Thần nắm lấy hai bả vai của Hạ Ân nghiêm túc nói.
\- Trước.. kia... em nói em chưa sẵng sàng làm mẹ... giờ em có thai rồi... con nên bỏ... đứa bé không?
Hạ Ân nhìn chằm hắn khiến tim của hắn đập liên hồi. Đột nhiên, cô cười lớn rồi nói.
\- Anh nói bậy gì vậy?