Thư nhìn thấy cô Minh Anh, hớn hở chạy ra bắt chuyện:
- Con chào cô! Cô Minh Anh dạo này trẻ ra như bị lão hoá ngược ý. Con muốn làm con dâu cô nè cô!
Cô Minh Anh cười. Cô biết tính Thư, vừa nhanh nhẹn lại tháo vát, cái mỏ toàn nói mấy lời như rót mật vào tai. Và cô nhìn ra luôn rằng con bé này u mê con trai cô cực kì, vứt hết liêm sỉ đòi làm dâu.
Thật ra cô Minh Anh cũng không truy cứu cái việc con dâu con diếc này làm gì, bọn trẻ nói đùa thôi, quan trọng là phải tạo điều kiện để chúng thoải mái chứ không cần khách sáo, e dè với mình. Cứ tưởng con trai mình khó gần, kén chọn không ai chơi cùng, miễn nhiễm với các bạn gái nên lần đầu thấy một đám bạn cả nam lẫn nữ đến chơi, cô Minh Anh với tư cách là một người mẹ cũng thấy mừng.
- Các con vào nhà chơi đi, Tuấn Anh vẫn đang ngủ, lên lôi cổ nó dậy hộ cô nhé! Chú Phong đi làm từ sớm rồi, cô hôm nay không có ca ở bệnh viện, giờ chuẩn bị sang nhà ngoại nên mấy đứa cứ thoải mái nhé! Nhà có nhiều đồ ăn lắm, cứ mở tủ lạnh ra mà lấy, thắc mắc cái gì thì hỏi mấy cô mấy bác giúp việc.
Hà Minh Anh - người phụ nữ tuyệt vời nhất thế gian.
Khi chủ nhà đi vắng, các bác giúp việc tâm lí cũng tản bớt đi về khu nhà của họ, tạo không gian riêng cho đám nhóc này làm project.
Thư là đứa hào hứng nhất, nằng nặc đòi chạy lên gọi anh Cò dậy. Nhưng mà Thảo không cho, Thảo bỗng nảy ra một kế sách thú vị:
- Hôm nay là 25/12, có nên tạo bất ngờ cho bạn trẻ Phượng Hoàng không nhỉ?
Nói xong thì chẳng ai hiểu cả, nên Thảo thao thao bất tuyệt tiếp:
- Đến đây chỉ làm project thì hơi phí, các cậu có muốn làm một bữa trưa thịnh soạn không nào?
Thảo vừa đưa ra ý kiến thì Ly sáng mắt lên, vỗ tay hứng khởi:
- Hay hay hay! Tao thề mười một, mười hai giờ thằng Tuấn Anh mới dậy, lúc đấy ăn trưa là vừa.
Đứa nào cũng nhiệt tình đồng ý, chỉ có Minh và Thư là không hứng thú cho lắm. Thư thì mắc bệnh công chúa đã đành, Minh tuy biết nấu ăn sương sương nhưng mà chả có tâm trạng. Thì ra, vị trí của Tuấn Anh trong lòng Hoa Anh Thảo lại đặc biệt như vậy, muốn tạo bất ngờ cho nó à?
Bước vào phòng bếp, đây là cả một bầu trời ẩm thực với đầy đủ các dụng cụ và nguyên liệu nấu ăn, đích thực là căn phòng trong mơ của Ly. Ở đây, có mỗi Ly là biết nấu ăn, mấy đứa còn lại chắc chỉ biết vài thứ cơ bản. Nhưng không sao, quan trọng là tấm lòng.
Mấy bác đầu bếp cực kì lưỡng lự khi phải giao lại căn bếp của mình cho lũ nhóc này, nhưng vì lệnh cô Minh Anh truyền xuống nên không dám làm gì.
Không có hứng thú thật nhưng trong đám này, Kim Bảo Huy Minh là đứa háu ăn nhất, nên là đứa đầu tiên hỏi:
- Trưa nay ăn món gì?
Chỉ một câu hỏi thôi mà đứa nào cũng tranh nhau trả lời. Đứa đòi đồ ăn nhanh, đứa đòi ăn phở, đứa lại thích pizza, rồi thì cháo trai, canh rau muốn, tôm chiên bột, ngô nướng, bánh tráng trộn, đủ các thể loại đồ ăn trên đời, vân vân và mây mây...
Ly được phân làm bếp trưởng, đeo tạp dề vào bắt đầu chỉ đạo:
- Chốt lại thực đơn của mình là có 3 món chính. Món khai vị thì có salad, khoai tây chiên, cái này đơn giản cho Minh và Nhật làm. Món chính chơi luôn bún đậu mắm tôm đi, còn đứa nào không ăn nổi thì làm mì cay phô mai xúc xích, cái này cũng không khó lắm nên Châu với Thảo làm. Còn món tráng miệng thì gồm bánh bông lan trứng muối, hoa quả dầm với lại trà sữa, mấy cái này phức tạp hơn nên tao và Thư cân.
Mặc dù cái thực đơn nó khá là dị nhưng không ai phản đối cả, nói chung hợp với khẩu vị các bạn trẻ là ok rồi.
Tại căn bếp lớn, sáu con người cặm cụi nấu ăn. Trước tiên nói đến cặp Nhật-Minh, trong khi Minh rất chăm chú trong việc thái khoai tây thì Nhật lại cực kì lề mề trong việc rửa rau xà lách. Cậu xả nước ra bồn, đổ hết rau vào trong, rửa từng chiếc lá, từ chiếc to nhất cho đến nhỏ nhất. Đang cảm thấy tự hào về trình độ rửa rau của bản thân thì bị ai đó tát mạnh vào cánh tay mình, Nhật giật thót quay ra. Lúc đấy chỉ thấy em Thư thiên thần đánh mạnh thêm mấy cái vào tay mình rồi chống nạnh quát tháo:
- Anh rửa thế vừa lâu vừa không sạch, đeo găng tay vào mau! Anh rửa cả đống rau chung một lần nước như thế, chất bẩn từ lá này sẽ bám vào lá khác, không thể sạch hoàn toàn được. Rau này tí nữa em còn ăn, em không quen ăn bẩn!
Nhật đưa tay gạt đi mồ hôi, quá mệt mỏi với con bà tướng này. Chắc chỉ trách Nhật quá hiền nên bị Thư bắt nạt. Rửa rau thôi cũng cần đeo găng tay ư? Không rửa chung một lần nước thì rửa thế nào? Tất cả mọi người nghe cái giọng oang oang như gà gáy sáng của em Thư đều quay ra nhìn xem bé có cách rửa rau thần thánh gì.
- Đây này, nhìn em làm mẫu cho đây này!
Thư vớt hết rau ra rổ, thoát hết chỗ nước trong bồn rồi bật vòi nước lên. Cô lấy từng chiếc lá, bắt đầu từ chiếc to nhất, đưa dưới vòi nước, rửa trực tiếp từng chiếc một, từng chiếc một, rồi bỏ vào một cái rổ mới. Mọi người đầu tiên tưởng Thư đảm đang lắm, đâu ngờ được lại có cái kiểu rửa rau quái gở này, ai ai cũng hốt hoảng. Cái Thư mà về làm dâu nhà Tuấn Anh á, có mà dâu đoảng, chắc riêng tiền rửa rau, tiền tắm một ngày của nó cũng đã đủ khiến gia đình này phá sản.
Ly lắc đầu ngán ngẩm, chạy ra ngăn Thư lại:
- Thôi thôi thôi bà ơi, để đấy thằng Nhật nó làm, bà mà làm tôi lại sợ cô Minh Anh đuổi hết cả đám ra ngoài đường mất. Gớm chứ, có tí rau mà tốn cả đống nước. Thôi thôi thôi đi ra ngoài kia ngồi chơi đi, bà động vào cái là đổ bể cái đấy!
Thư ngơ ngác làm bộ không hiểu mình đã làm gì sai mà để chị Ly đuổi như đuổi tà. Nhưng lúc ra phòng khách thì đắc chí cười thầm, cuối cùng cũng được trục