"Ba, ba ơi, hình như mẹ bệnh rồi, ba mua thuốc cho mẹ được không?"
"Ba biết rồi, để ba mang thuốc xuống cho mẹ. Còn con ra ngoài vườn chơi đi."
"Mẹ mấy ngày chưa ăn gì rồi, ba mang cho mẹ thứ gì đó để ăn đi."
"Ba biết rồi, để ba kêu người mang đồ ăn xuống."
Người đàn ông khoác trên mình bộ âu phục sang trọng, khuôn mặt lãnh đạm, lời nói phát ra từ miệng thì mang đầy vẻ lạnh nhạt, dường như hắn không muốn để tâm. Tất Quân đưa tay xoa đầu con trai, giọng nói tuy lãnh đạm nhưng cũng mang theo một vài phần yêu thương.
"Ba, hình như mẹ lạnh lắm, con có thể xuống đó chơi với mẹ không?"
Đứa trẻ hơi ngập ngừng, ngước đôi mắt long lanh nhìn cha mình, tay chỉ về phía nhà kho ở ngoài kia. Hôm trước, nó vào đó thăm mẹ, thấy người mẹ mình lạnh toát. Nó cứ nghĩ là mẹ bị cảm nên mới kêu ba mua thuốc cho mẹ.
Nghe thấy những lời này của con trai, sắc mặt của Tất Quân dường như không được tốt cho lắm, lời nói phát ra từ miệng hắn cũng nặng hơn trước mấy phần.
"Ba đã nói con không được phép tới gần cô ta, bộ con không để lời ba nói vào tai có phải không? Ba cho con biết, nếu lần sau còn như vậy, ba sẽ đưa cô ta đi chỗ khác, để cho con và cô ta không bao giờ gặp nhau nữa."
"Nhưng mà..."
Đứa trẻ định nói gì đó nhưng nhìn thấy khuôn mặt khó chịu, tức giận kia của ba mình thì đành nuốt những lời mình định nói xuống. Nó không muốn phải xa mẹ một chút nào, nhưng tại sao ba cứ ngăn cản không cho phép nó gặp mẹ? Không cho phép nó được ở bên cạnh mẹ?
"Con biết rồi!"
Đứa bé ngoan ngoãn vâng lời cha mình, xoay người ra vườn chơi. Khuôn mặt còn mang theo một chút buồn bã không nói lên lời.
\[....\]
"Hạ Nhược Vân, cô định không xem lời nói của tôi ra gì phải không ? Chẳng phải tôi đã cảnh cáo cô không được đến gần thằng bé không phải sao?"
Tất Quân nhìn người phụ nữ đang nằm co do lại một góc trên sàn nhà lạnh lẽo, bẩn thỉu kia, tóc tai thì bù xù che kín cả khuôn mặt. Hai tay cô gái gầy gò ôm lấy cả người mình như đang sợ hãi cái gì đó. Cả người cô gái nằm co quắp ở một góc trên sàn nhà, nghe thấy tiếng gọi nhưng vẫn không hề có phản ứng.
Nơi này là nhà kho chứa đồ, là một nơi tối tăm, bẩn thỉu, đầy loại côn trùng như gián, nhện, ruồi muỗi cùng một số loại bọ nữa. Nơi này bụi bặm một cách đáng sợ. Sống ở đây chính