Editor: Quỳnh Cửu
Mục Căng gọi điện cho trợ lý của Phương Mạc Hoài, người làm việc với cô từ đầu tới giờ đều là cậu ta.
"Alo, chào cô."
"Chào cậu, tôi là Mục Căng." Mục Căng nói.
"Là thế này, tôi muốn hỏi xem người đại diện của tôi là ai? Tại sao tôi rõ ràng đang là một diễn viên lồng tiếng lại bắt tôi đi đóng phim là thế nào?" Giọng điệu của Mục Căng không được tốt cho lắm.
Trợ lý nhắm mắt, liếc tổng giám đốc đang đứng ngoài ban công, nuốt nước miếng, "Thật xin lỗi, tôi cũng không rõ cho lắm, người đại diện của cô là người đứng đầu công ty, thế nên cô cứ yên tâm, kể cả mắt nhìn lẫn kinh nghiệm đều là hàng đầu hết."
"Thế nên rốt cuộc là ai vậy, tôi xem trên hợp đồng cũng không thấy đề tên."
"Là thế này, bên phía đại diện đang bị vường một số chuyện, tạm thời chưa quan tâm tới cô được, còn vấn đề mà cô thắc mắc tôi sẽ hỏi anh ấy thử xem, đợi bên này xong việc thì anh ấy sẽ chủ động liên hệ cô sau." Trợ lý nói xong, vội vàng cúp máy.
Mục Căng vừa định hỏi tiếp thì bên tai chỉ có mỗi tiếng tút tút thôi, cô nhắm chặt mắt, bực bội vứt điện thoại lên bàn.
Còn bên kia trợ thoại vừa cúp máy xong, cũng thở phào nhẹ nhõm, nâng cằm, sao cứ cảm giác tổng giác đốc nhà mình đang chơi đểu con gái nhà người ta thế nhờ.
Cậu đứng dậy gõ cửa.
"Vào đi." Phương Mạc Hoài ngẩng đầu nhìn, "Có chuyện gì vậy?"
"Phương tổng, vừa nãy cô Mục gọi qua hỏi người đại diện là ai, với cả là có vẻ như rất bất mãn với việc sắp xếp một diễn viên lồng tiếng như cô ấy đi đóng phim." Trợ lý truyền đạt lại lời của Mục Căng cho Phương Mạc Hoài.
Phương Mạc Hoài đẩy gọng kính, cúi đầu ký văn kiện, "Cậu nói cho cô ấy."
"Nếu cô ấy có gì không hài lòng thì nín cho tôi, không nín được thì tới thẳng đây tìm tôi."
"Được, tôi hiểu rồi." Trợ lý gật đầu, xoay người ra khỏi phòng.
Cậu lần nữa cầm điện thoại lên, "Cô Mục, là thế này, tôi