"Tại sao tôi thấy cậu chẳng mập ra chút nào hết vậy?"
Ngọc Trạch nhìn bạn cùng phòng lúc mới gặp với lúc này cũng chẳng khác mấy mà phun tào.
Tôi không biết.
Tô Niên lấp liế.m cho qua.
Dù cậu biết cũng sẽ không nói cho Ngọc Trạch.
Từ lúc đến Tế Đông, trừ lần bị bệnh kia ra thì Tô Niên đều ăn uống đầy đủ, cậu thấy bản thân đã khoẻ hơn rất nhiều so với trước kia nhưng thể trạng của cậu vốn yếu từ bên trong, nếu không điều dưỡng đúng cách thì dù cậu có ăn nhiều hơn thức ăn cũng không giúp cậu mập lên ngay được.
Hơn nữa Tô Niên còn là một người có thể chất ăn không dễ mập.
Tô Niên vừa ăn vừa liếc nhìn đồng hồ.
Đã một tiếng kể từ khi người kia tan làm, vậy mà đến giờ vẫn còn chưa thấy anh online lại.
Ngọc Trạch nhìn mà bái lạy cậu luôn, người ta cũng phải tắm rửa ăn cơm gì đó nữa chứ, nhiều khi giữa chừng gặp cái tiệc xã giao gì đó rồi cũng nên.
Nhưng mà hắn cũng không nói gì, ăn nhanh rồi leo lên ghế chơi game.
Người ta yêu đương hắn xen vô làm chi.
Tô Niên cũng không phải không hiểu những chuyện này, cậu chỉ là không tự chủ được mà dõi theo người kia thôi.
Túc Thương còn không biết bạn cùng phòng của đứa nhỏ đang nghĩ xấu cho mình, anh còn đang phiền muộn đây.
"Sao mẹ lại đến nữa?"
Anh chán nãn kéo kéo caravat trên cổ áo cho lỏng ra, sải đôi chân dài đi vào nhà bếp uống nước.
Mẹ Túc đối với thái độ không mấy tốt của anh cũng không giận, theo anh đi vào nhà bếp.
Nhìn con trai vừa mới come out với bà được một tháng, thân cao mét tám, cơ bắp săn chắc, vừa nhìn đã biết là tinh anh của xã hội mà mẹ Túc thở dài trong lòng.
"Con là 1 hay 0?"
"Khụ khụ khụ! "
Túc Thương bị mẹ Túc tấn công bất ngờ đến ho sặc sụa.
Anh có ngờ lời này sẽ từ miệng mẹ mình nói ra đâu.
Cứ tưởng bà sẽ sốc một thời gian dài, ai ngờ lúc này mới qua một tháng mà bà đã biết cái gì 1 với 0 luôn rồi.
"Bộ mẹ hỏi gì ghê gớm lắm sao mà con phản ứng dữ vậy?"
Mẹ Túc còn không tự hiểu mà liếc xéo anh.
"Mẹ à, Túc đại phu nhân, mẹ có biết lời này từ miệng ngài nói ra nó không đúng cỡ nào không?"
Túc Thương đến là bái lạy với bà.
"Còn không phải do mẹ có một đứa con trai có xu hướng giới tính đặc biệt sao, mẹ vì muốn hiểu con mà tự mình đi tìm hiểu đó, rồi rốt cuộc con là công hay thụ?"
Mẹ Túc đập bộp bộp vào bả vai anh, trừng mắt hỏi.
"Chắc không đến nổi nằm dưới chứ?"
Bà nghi ngờ nhìn anh.
"Sao có thể!"
Túc Thương lại bị bà đập thêm một chùy mém chút hộc máu.
"Cái chuyện này sao con biết được, mẹ nghe nói phải làm mới biết, bộ con! "
"Mẹ à! Con xin mẹ đó! Chúng ta có thể không thảo luận chuyện tế nhị này được không?"
Túc Thương thiệt muốn bỏ chạy khỏi nơi này luôn.
Tự nhiên anh thấy hơi hối hận vì đã come out với bà.
"Tôi là mẹ anh đó, có phải người ngoài đâu, giờ anh có nói hay không!!?"
Mẹ Túc nhất định không chịu buông tha cho anh, bà chỉ cao đến cằm anh lại nắm áo anh sừng sộ hỏi.
"Túc đại phu nhân, hình tượng, chú ý hình tượng.
"
Túc Thương cười khổ giơ tay lên hoà giải.
Nhưng mẹ Túc vẫn trừng anh, nhất định phải nghe được câu trả lời mới chịu buông anh ra.
"Tại sao mẹ lại muốn biết? Đừng nói mẹ muốn giới thiệu người cho con nữa đi.
"
Túc Thương nghi ngờ nhìn bà.
Mẹ Túc trong lòng có quỷ khí thế cũng yếu đi một chút.
Nhưng Túc Thương là người nào, lăn lộn trên thương trường cũng hơn năm năm, dù chưa đến mức gọi là hồ ly giảo hoạt nhưng chút biến hoá của bà sao anh có thể nhìn không ra.
"Mẹ à, yêu đương đồng giới coi trọng cơ duyên, cũng không phải cưới vợ sinh con mà ngài gấp gáp như vậy để làm gì?"
Túc Thương đỡ trán.
Mẹ Túc lúc này cũng buông anh ra, điệu bộ yểu xìu.
"Còn không phải lo anh cô đơn lẻ bóng hay sao, khoa học nói sống một mình sẽ mau già tuổi thọ còn không cao, con xem mẹ năm nay đã gần năm mươi mà vẫn trẻ đẹp đấy thôi, còn có thể sống thêm mấy chục năm nữa, tôi cũng chỉ quan tâm anh thôi.
"
Mẹ Túc buồn bã nói.
Túc Thương dù biết bà đang diễn nhưng cũng biết bà quan tâm anh là thật, anh thở dài.
"Con biết ngài lo cho con, cũng không cần ngài mệt nhọc,