Ngày hôm sau, Hứa Miểu tỉnh lại rất sớm, nhìn thấy bà còn đang ngủ, liền ra cửa mua điểm tâm, đặt trêи bàn cơm lại đi lên lầu rửa mặt.
Bà không bao lâu đã dậy rồi, Hứa Miểu cùng bà đồng thời ăn điểm tâm, thấy trạng thái tinh thần của bà khá hơn một chút, mới thoáng yên tâm.
Đã sắp tháng ba, nhiệt độ vẫn còn rất thấp, sắc trời u ám, cuốn lấy gió lạnh, như lão nhân quái gở, tuỳ ý phát tiết không vui trong lòng.
Hứa Miểu đạp xe, cảm giác gió lớn đến mức muốn đem cậu cùng xe mà cuốn đi, sợ bị cuốn theo xe, cậu không thể làm gì khác hơn là dừng xe, chậm rãi dắt xe đi đến quán internet.
Cậu không biết lái xe, thậm chí ngay cả xe máy cũng không biết lái. Thời điểm cậu mười bốn tuổi, cha cậu đã dạy cậu cách chạy xe máy, kết quả không giữ được tay lái tốt khi đang xuống dốc, mạnh mẽ té lộn mèo một cái, làm hỏng luôn chiếc xe máy.
Lúc đó cậu bị cha cậu mắng đến thảm, sau này cũng không dám lái xe nữa.
Hơn 20 phút sau, cuối cùng Hứa Miểu cũng đã tới quán net.
Diệp Na đang lau quầy thu tiền, thấy cậu lại đây, nở nụ cười: "Tam Thuỷ sớm nha."
Hưa Miểu sờ sờ khuôn mặt lạnh lẽo của mình, âm thanh có chút thấp: "Sớm."
"Làm sao vậy?" Diệp Na nhạy bén chú ý tới ngữ khí dị thường của cậu, cười hỏi: 'Sao cảm giác tâm tình không tốt vậy."
Hứa Miểu: "A?"
Cậu tránh né tầm mắt, không tiếng động mà kéo kéo khoé miệng lên, "Không có."
Hứa Miểu vào phòn nghỉ ngơi, ngồi trêи ghế ngu người ra.
Tuy rằng cậu và Giang Nhất Phàm làm hoà rồi, mà cái nghi vấn này vẫn vướng ở trong lòng, càng nghĩ càng cảm thấy bầu không khí giữa Diệp Na cùng Giang Nhất Phàm rất quái lạ, cho nên... nhìn thấy Diệp Na, cảm giác cũng không hề dễ chịu.
Hứa Miểu đứng lên, không thể suy nghĩ lung tung như vậy.
Cậu đi thẳng tới quầy thu tiền, thẳng tắp đứng ở trước mặt Diệp Na, nghiêm túc mà hỏi: "Diệp Na, anh có thể hỏi em một vấn đề được không?"
*Bộ này mình edit từ 2 năm trước, bỏ rồi edit lại 2-3 lần, và mỗi lần edit mình cũng không dám đọc lại, sợ đọc rồi xoá hết mẹ nó luôn... nên quan hệ hay xưng hô nhân vật đôi khi hơi loạn, các bạn đọc mà phát hiện chỉ cho mình hay bỏ qua nha T_T... lúc edit lại tui tự cho Diệp Na với Hứa Miểu là anh em luôn, nên giờ tui cứ edit xưng hô theo vậy luôn, thấy phía trêи 3 người là bạn nhưng lỡ edit anh em rồi, giờ muốn sửa kb sửa ở đâu luôn, tui cũng kb Diệp Na là nam hay nữ luôn á, lúc nó ghi nàng, lúc ghi ca, tui áp là nữ luôn.... Huhu
Diệp Na sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại, nói: "Vấn đề gì? Anh hỏi đi."
Hứa Miểu: "Em và Giang Nhất Phàm có phải là có chuyện gì gạt anh?'
Vừa dứt lời, trêи mặt Diệp Na thần sắc chợt biến, tuy rằng rất nhanh liền điều chỉnh tốt biểu tình, nhưng mà tất cả đều rơi vào trong mắt Hứa Miểu.
"Em và hắn có thể có chuyện gì?" Diệp Na thể hiện bộ dáng mình không để ý, "Trước giờ hắn luôn ở nước ngoài, em và hắn chưa từng gặp mặt."
Hứa Miểu nhẹ nhàng nheo mắt lại, cậu trầm mặc một lúc lâu, không nói cái gì nữa, quay người đi ra khỏi quán Internet.
Diệp Na vội vàng gọi cậu lại, "ai, Tam Thuỷ ---"
Hứa Miểu cũng không quay đầu lại mà nói tiếp: "Anh đi tìm Giang Nhất Phàm."
Cậu và Giang Nhất Phàm ở giữa có quá nhiều vấn đề cùng bí mật, mà cậu cứ một dạng tránh đi không nói, là không dám nói ra nội tâm xấu xí của mình cho Giang Nhất Phàm thấy.
Xé ra vết thương của chính mình, làm cho đối phương nhìn thấy cậu có một thế giới thật thấp kém và bại hoại, đối với Hứa Miểu mà nói, quá gian nan.
Mà...
Từ lần gặp lại Giang Nhất Phàm, cậu giãy dụa trong nội tâm nát bét đã chuẩn bị.
Hứa Miểu kêu xe về nhà, cậu có thời khoá biểu của Giang Nhất Phàm, biết trưa nay hắn không có lớp.
Dọc theo đường đi, cả người cậu thần kinh đều căng thẳng, hô hấp trở nên trầm trọng.
Tài xế taxi chú ý tới sự khác thường của cậu, hướng gương chiếu hậu nhìn vài lần, nhịn không được hỏi: "Cậu trai, có phải thân thể của cậu không thoải mái không?"
Hứa Miểu lắc đầu một cái, không lên tiếng, lòng bàn tay của cậu tất cả đều là mồ hôi, dính dáp khó chịu chỉ có thể chịu đựng.
Không biết qua bao lâu, rốt cục đã đến nhà.
Tiền vé 22 đồng, tài xế liếc mắt nhìn cậu, nói: "Cậu đưa cho tôi 20 là được rồi.
Hứa Miểu mím chặt môi, trả tiền: "Cảm ơn chú."
Giang Nhất Phàm ở trong thư phòng vùi đầu tra tư liệu, cửa không khoá, Hứa Miểu gõ cửa một cái, "Giang Nhất Phàm, chúng ta tâm sự đi."
"Sao em lại tới đây?" Giang Nhất Phàm có chút bất ngờ, thấy cậu biểu tình quá mức nghiêm túc, ý thức được cái gì, hắn thả xuống quyển sách dày cộm, đứng dậy đi tới, "Ra phòng khách đi."
Hứa Miểu ngồi trêи ghế salon, trầm mặc chốc lát, rốt cục mở miệng: "Lần trước anh hỏi em tại sao lại chia tay, em không có nói cho anh biết... Anh bây giờ còn muốn biết nguyên nhân không?"
Giang Nhất Phàm đáy mắt chợt loé ngạc nhiên, hắn không ngờ Hứa Miểu là tới tán gẫu chuyện này.
Lần trước Hứa Miểu không muốn nói, hắn liền không có hỏi lại chuyệnnày, không muốn làm khó dễ đối phương, mà nguyên nhân chia tay, hắn xác thực muốn biết. . TruyenHD
Giang Nhất Phàm nhìn về phía cậu: "Ừm."
Đối điện ánh mắt của hắn, Hứa Miểu trong phút chốc trở nên hơi luống cuống, cậu ở trêи xe đã nghĩ sẵn trong đầu, nhưng mà quay mắt nhìn về phía Giang Nhất Phàm, tất cả kịch bản trong đầu đều bị quấy rối, chỉ còn nhớ được vài câu trọng yếu.
Cậu ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, tiếng nói lại thấp đến mức nhỏ xíu: "Cái kia... chia tay là bởi vì..." cậu mạnh mẽ cắn chặt răng, từng chút một xé rách vết thương của mình, hai tay đem linh hồn của mình không giữ lại chút nào mà đưa ra trước mắt hắn."
"Em không xứng với anh... Em quá kém cỏi, anh tốt như vậy, người ở bên cạnh ai cũng rất ưu tú, mà em... chỉ là một đứa học sinh kém, lại