Thật ra những lời này.Cho dù Tần Mạch không nói ra, trong lòng cô cũng tự biết.Càng không phải là kiểu tự mình đa tình nghĩ rằng, Chu Thận Chi sẽ yêu mình từ cái nhìn đầu tiên.
Lựa chọn của cô, xuất phát từ ước muốn của cô, xuất phát từ sự thành tâm của anh cũng xuất phát từ bà nội Giang Lệ Viên.Thẩm Điềm: Tần Mạch, nếu như cậu muốn kết bạn với tớ chỉ để nói với tớ những lời này thì tớ nghĩ không cần thiết.Tần Mạch: Thẩm Điềm...Thẩm Điềm: Tối muộn thế này rồi, ngủ sớm đi, ngủ ngon.Thẩm Điềm buông điện thoại xuống, kéo chăn lên, giấu mình vào trong.
Tào Lộ ngủ rất ngon, giống hệt như một chú heo vậy, ôm vòng qua người của cô, Thẩm Điềm mỉm cười ôm lấy Tào Lộ.Một đêm thao thức.Ngày hôm sau.Thẩm Điềm thức dậy sớm hơn Tào Lộ, cô mò tìm điện thoại, xem đồng hồ.Phát hiện trên wechat lại có thêm một tin nhắn, là do Tần Mạch gửi sang.Cô mở ra.Tần Mạch: Tớ xin lỗi.
Nhưng Thẩm Điềm này, tớ thật sự rất đố kỵ, rất đố kỵ với cậu! Cậu chẳng làm gì cả thì dựa vào đâu chứ.Dựa vào đâu?Thẩm Điềm cảm thấy rất buồn cười.Câu hỏi này, cô thật sự chẳng thể nào trả lời cậu ấy được.Cô chuẩn bị tắt màn hình đi thì Tào Lộ tỉnh dậy, cậu ấy lấn qua, ghé sát đầu sang nhìn: "Xem gì vậy."Khi nhìn thấy hai chữ Tần Mạch, cậu ấy trong giây lát chợt bừng tỉnh, cầm lấy điện thoại của Thẩm Điềm: "Cậu liên lạc với Tần Mạch à? Gần đây cậu ta sao rồi? Đại tiểu thư như cậu ta chắc chắn la đi du học rồi nhỉ, đã ghê..."Lời còn chưa dứt.Tào Lộ nhìn thấy nội dung của cuộc trò chuyện.Cậu ấy sững người một lúc.Rồi thốt lên một tiếng giận dữ."Cậu ta đang nói cái khỉ gì vậy! Cậu ta theo đuổi người ta đến tận Thanh Hoa, thi vào cùng một trường với Chu Thận Chi, cậu ta còn chẳng có năng lực trở thành người con gái của Chu Thận Chi, còn ở đây đố kỵ với cậu? Cậu ta thì có tư cách gì chứ, mé, đúng là cái nết không sửa được!""Lúc trước thì tự nhiên khi không xa cách với tụi mình, tại sao cũng không nói, cứ thích chiến tranh lạnh.
Bây giờ khi không lại xuất hiện nói chuyện cái kiểu như vậy!""Đúng là không ăn được phá cho hôi mà!!!""Bé Điềm này, đừng có để ý đến cậu ta làm gì!"Thẩm Điềm nhanh chóng đặt tay lên vai Tào Lộ: "Cậu đừng kích động, nước bọt văng hết lên điện thoại rồi kìa."Tào Lộ quay xuống nhìn, trên màn hình điện thoại của Thẩm Điềm toàn là chấm nước, cậu ấy bật cười hí hửng rồi bịt miệng lại, lau lau, sau đó thì lau lau điện thoại của Thẩm Điềm."Xin lỗi nha, mình kích động quá á bạn."Thẩm Điềm mỉm cười ôm lấy Tào Lộ: "Tớ không sao."Tào Lộ ngơ ngác, nhìn Thẩm Điềm.Thật ra cậu ấy biết trong lòng Thẩm Điềm tự có cân nhắc, có lẽ Điềm Điềm đã biết được điểm này trước cả Tần Mạch.Nhưng bởi vì chúng ta muốn được toại nguyện.Hơn nữa trước mắt, giấc mơ này thật đẹp.Cậu ấy nói: "Cậu cứ kệ cậu ta đi, mình còn nhiều việc phải làm lắm!"Thẩm Điềm gật đầu.Đúng thật là như vậy.Có điều bên công ty xuất bản, cô vẫn chưa nói với tổng biên tập.
Vậy nên Thẩm Điềm thu dọn, vệ sinh một lúc thì đi ra ngoài cùng Tào Lộ, cô đi đến công ty xuất bản, Tào Lộ thì đến công ty.Công ty của Tào Lộ dạo gần đây đang phải huấn luyện, thế nên gần đây Tào Lộ cũng không cần phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi.Vừa hay Thẩm Điềm cũng kết hôn.Cậu ấy có thể ở lại Lê Thành với Thẩm Điềm.- -----Chủ biên của tạp chí Time kéo theo tổ 1 của Thẩm Điềm mở một cuộc họp nho nhỏ.
Cuộc họp xác nhận lại nội dung, tranh minh hoạ...!khi cuộc họp kết thúc, chủ biên Trần gọi Tiểu Diệp lại.Bảo cô ấy có cơ hội thì liên lạc với Chu Thận Chi.Xem thử có tìm được cơ hội phỏng vấn anh hay không.Tiểu Diệp kính cẩn nói: "Dạ vâng."Thẩm Điềm bước ra từ phòng họp, đi nộp bản thảo sau đó thì cô chạy đến tìm tổng biên tập để nói với chị ấy xin nghỉ phép năm.
Tổng biên tập mang ra một xấp văn kiện đặt trước mặt cô, nói: "Truyện heo Peppa bản 18 năm, những bản sách thiếu nhi này đều phải được thiết kế lại từ đầu, chỗ này đều để tổ em làm đi.
Tiến độ bên tạp chí Time thế nào rồi?"Thẩm Điềm: "Trang bìa đã xong rồi ạ, tranh minh hoạ cho nội dung trang vẫn chưa quyết định xong."Tổng biên tập gật đầu: "Thế em có rảnh thì xử lý mấy việc này cho chị nha.""Vâng."Sau đó Thẩm Điềm lại nhắc đến việc xin nghỉ phép.Tổng biên tập đặt bản thảo xuống, nhìn cô, hỏi: "Nghỉ lâu như vậy tính đi đâu?"Thẩm Điềm cười nhẹ."Dạ có thể là kết hôn ạ."Tổng biên tập bật ngồi thẳng người: "Cái gì? Thầy Thịnh đã biết tin chưa?"Thẩm Điềm lắc đầu."Em định mấy hôm nữa sẽ đến nhà thầy một chuyến ạ.""Vậy thì em kết hôn cũng phải nói cho mọi người biết chứ! Chồng của em là ai thế? Đối phương là ai vậy? Tụi chị thân là đồng nghiệp của em, tốt xấu gì cũng phải cho tụi chị có cảm giác tham gia với chứ."Thẩm Điềm cười nói: "Thiệp cưới hôm sau sẽ được gửi cho mọi người ngay thôi ạ."Tổng biên tập gương mặt không giấu nổi niềm hưng phấn: "Chồng em là ai thế?"Thẩm Điềm bấu chặt bàn tay, đáp: "Là bạn cấp ba của em, tổng biên tập cứ đợi thiệp cưới của em nha.
Em đi làm việc đây."Tổng biên tập chỉ vào cô ngập ngừng."Được thôi.
Đi đi, chị đợi để khui em ra đấy."Thẩm Điềm: "Chị khoan hẳn nói ra nhé, tụi em vẫn chưa quyết định được thời gian đâu ạ.""Ok, ok." Tổng biên tập cười nói: "Không ngờ bé biên tập nhà ta còn cưới sớm hơn cả chị nó."Thẩm Điềm: "..."Tổng biên tập cũng đâu phải không có người cưới, chỉ là chị ấy không muốn cưới thôi.
Thẩm Điềm biết chứ, sau khi cô nhận nhiệm vụ sửa lại bộ truyện thiếu nhi heo Peppa thì mở một cuộc họp nhóm nho nhỏ.Buổi trưa cuối cùng cũng được rảnh.Tào Lộ gửi tin nhắn cho cô.Tào Lộ: Tớ càng nghĩ càng phát bực, cảm giác muốn đấm vào mặt Tần Mạch vài cái.Tào Lộ: Chu Thận Chi có đăng hình lên chưa?Thẩm Điềm sững người.Thẩm Điềm: Không có.Tào Lộ: Không đăng à? Tại sao cậu ta không đăng lên!Thẩm Điềm: Chắc chưa đến lúc.Tào Lộ: Mé!Tào Lộ: Tớ cảm giác bọn mình đăng lên chẳng có tác dụng gì, phải do cậu ta đăng lên ấy mới đã!Thẩm Điềm: Lộ Lộ, hay là cậu chuyên tâm làm việc cái đi!Tào Lộ: Hừ, hết cách!Thẩm Điềm bất lực, chụp một ly cà phê cho cậu ấy xem, nói mình đang uống cà phê, Tào Lộ nói cô đang đánh trống lảng kêu cô đi tìm Chu Thận Chi, bảo anh đăng ảnh lên.Sao Thẩm Điềm lại có thể đi tìm Chu Thận Chi chứ.Ép người như vậy.Cô không tìm đâu.Buổi chiều hôm ấy, đột nhiên xuất hiện một nhóm chat bạn học xuất hiện, cô bị Tào Lộ thêm vào.
Thẩm Điềm ngơ ngác nhìn lên tên của nhóm chat đó "Lớp 12 chuyên của Trung học 1 Lê Thành"Nhóm đã có tận 40 người.Trần Viễn Lương: Ồ wow, hoan nghênh Điềm Điềm của chúng ta!!! Hoan nghênh, tung bông nào!!!Tào Lộ: Tung bông, bé Điềm đến rồi!Giang Sơn: Thẩm Điềm, lâu quá không gặp! Aaaaa!Trịnh Thiệu Viễn: Thẩm Điềm Điềm, lại gặp nhau rồi!Lưu Ni Ni: Thẩm Điềm, lâu quá không gặp! Chúng ta kết bạn cái đi!Diệp Sai: Thẩm Điềm, còn nhớ tớ không? Tớ ngồi phía trước cậu này, còn ăn tiểu long bao của mẹ cậu làm nữa đấy.Thẩm Điềm ngẩn người rồi mỉm cười.Cô soạn tin.Thẩm Điềm: Chào mọi người, @Diệp Sai, tất nhiên là nhớ cậu rồi.Thẩm Điềm: Các cậu lập ra nhóm này từ khi nào vậy?Trần Viễn Lương khoái chí cười: Các cậu sắp kết hôn rồi, tớ lập tức tạo nhóm liền, để Chu Thận Chi phát thiệp cưới cho mọi người đó!Thẩm Điềm sững người.Còn có thể như vậy được à.Tào Lộ nhắn riêng cho Thẩm Điềm: Đại ca đúng là đỉnh!Thông báo trong nhóm lại hiện lên.Lưu Ni Ni: Thẩm Điềm, chúc phúc cho cậu nhé.Diệp Sai: Đúng là cho tụi tớ