Suốt một ngày chủ nhật, Thẩm Điềm mới phát hiện ra vẫn còn quá nhiều bài tập, Chu Lượng Lượng đang ngồi bên cạnh giường cô ăn kem, vừa đong đưa chân vừa nói: "Cậu bắt đầu sợ rồi phải không?""Đi chỗ khác chơi đi." Thẩm Điềm vùi đầu vào mà viết.Môi của Chu Lượng Lượng ửng đỏ lên vì kem lạnh."À đúng rồi, tớ nghe nói Chu Thận Chi với con gái của ông chủ Môi - Tần Mạch ấy không chỉ là bạn cùng bàn đơn thuần, có phải bọn họ lén lút yêu đương rồi không?"Đầu bút Thẩm Điềm quẹt qua một đường trên vở.Cô ngước mắt nhìn Chu Lượng Lượng."Cậu nghe ở đâu vậy?"Chu Lượng Lượng cười tít mắt: "Nhiều chuyện mà, chuyện của học bá bọn họ thú vị lắm, Chu Thận Chi và Tần Mạch đã ngồi chung bàn với nhau từ lớp 11 rồi ngay cả kỳ thi tháng cũng chẳng tách được bọn họ ra.""Cậu im đi, đừng nói nữa." Trong đầu Thẩm Điềm chợt hiện ra hình ảnh của chiếc bình giữ nhiệt màu hồng kia, tâm tư trong khỏi chua xót: "Mọi người đều rất nỗ lực học hành không có chuyện yêu đương đâu.""Đó là cậu! Vì vào được cái lớp chuyên đó ngay cả tính mạng mình cùng không cần." Chu Lượng Lượng nhéo mặt của Thẩm Điềm: "Bộ cậu quên cái chuyện cậu học đến nỗi ngất đi ở học kỳ trước rồi à?""Suỵt!!!" Thẩm Điềm bịt miệng Chu Lượng Lượng lại.Đôi mắt Chu Lượng Lượng to tròn chớp chớp, gật đầu.Đây chính là bí mật giữa hai người bọn họ không thể cho Trịnh Tú Vân biết được.
Nếu mà để bà ấy biết rằng Thẩm Điềm vì muốn vào lớp chuyên ngay cả đến tận nhà Chu Lượng Lượng vẫn còn học, đến cuối thì vì kiệt sức mà ngất đi thì bà ấy chắc chắn sẽ phát điên mất.Sau khi Chu Lượng Lượng được thả ra, cậu ấy chống cằm nhìn Thẩm Điềm lại bắt đầu viết bài tập, nói: "Tớ nghi lắm, có phải cậu vì một người nào đó mới thi vào lớp chuyên không?"Đầu bút của Thẩm Điềm lại một lần nữa khựng lại, cánh tay chợt vô thức che đi ba chữ "Chu Thận Chi" được viết trên vở luyện tập một cách cẩn thận.Cô nói: "Tớ nỗ lực như vậy chẳng qua là muốn chống lại mẹ tớ thôi!"Chu Lượng Lượng: "Ôi trời, tớ mà có được người mẹ như vậy tớ lại mừng còn không hết ấy!""Vậy thì tặng cậu đó." Thẩm Điềm đáp.- ----Sau ngày một tháng chín, các khóa khác bắt đầu chính thức nhập học.
Lại có thêm rất nhiều các em khoá dưới đến, trong trường cũng trở nên náo nhiệt hơn hẳn.
Cho dù lầu học của lớp 12 cao hơn lầu học của lớp 10 và lớp 11 nhưng vẫn có thể nhìn thấy được các em khoá dưới đáng yêu đứng đông đúc dưới thao trường và sân bóng rổ.Nữ sinh đứng ở hành lang đến để nhìn cậu cũng nhiều hơn thấy rõ.Không cần biết cậu ấy có ở trong lớp hay không, hễ vừa tan tiết bọn họ đều sẽ đến rất đông để thử vận may của mình.Hôm nay cũng thế, cũng đến rất đông.Tần Mạch đóng cửa sổ vào.Nói: "Phiền thật."Tào Lộ đụng vào Thẩm Điềm vài cái, bĩu bĩu môi chỉ về phía Tần Mạch: "Lúc trước có bạn nữ đến để đưa thư tình cho Chu Thận Chi, xong bạn đó trực tiếp vứt qua cửa sổ và thế là ngay trúng chỗ bàn của Tần Mạch.
Lúc đó Tần Mạch giận lắm luôn, vội đóng cửa sổ vào xém chút nữa là kẹp đứt tay bạn kia luôn rồi."Thẩm Điềm giật mình quay sang nhìn Tần Mạch đang ngồi tựa lưng vào cửa sổ xoay bút.Tần Mạch bĩu môi khó chịu.Nhìn đăm đăm vào đề thi.Cô vội thu tầm mắt về: "Có phải cậu ấy đang tức giận không?"Tào Lộ chống cằm, nói: "Có thể là đang cảm thấy bị làm phiền á."Cậu ấy chợt ngồi thẳng lên, nghĩ ngợi một lúc rồi tiến đến gần Thẩm Điềm."Hay là, cậu ta cũng thích Chu Thận Chi?"Tay Thẩm Điềm đang lật sách khẽ run lên.Hoàng Đan Ni đang ngồi ở phía trước chợt đứng dậy, sẵn tay ôm lấy một xấp đề thi thử môn Toán lên rồi đi đến cạnh bàn bọn họ: "Tào Lộ, cậu giúp tớ đi nộp bài tập này đi, tớ đi vệ sinh một lúc.""Tớ không đi." Tào Lộ trông thấy Hoàng Đan Ni vừa đến thì lập tức liếc nhìn rồi xoay lưng đi.
Hoàng Đan Ni ngẩn người một lúc, chốc sau lại đặt lên bàn của Thẩm Điềm."Cậu giúp tớ đi nộp đi, mai tớ cho cậu mượn xem bài tập của tớ."Còn chưa đợi Thẩm Điềm trả lời đã quay lưng rời đi rồi.Tào Lộ xoay người lại."Ê!!!""Cậu tưởng cậu ghê gớm lắm hay gì?" Rồi cậu ấy nhìn sang Thẩm Điềm: "Sao mà cậu không từ chối."Thẩm Điềm đứng dậy, ôm lấy xấp đề."Trông cậu ấy có vẻ không được khoẻ lắm, sắc mặt trắng bệch à."Tào Lộ chậc lưỡi: "Coi cậu dễ bị ăn hiếp chưa kìa."Thẩm Điềm cười nhạt rồi đi ra khỏi chỗ ngồi.
Tào Lộ chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng, cậu ấy lúc trước là bạn cùng bàn với Hoàng Đan Ni, quan hệ ngoài mặt là như vậy nhưng cũng không đến nỗi quá tệ.Cô ôm sấp đề thi bước ra ngoài cửa lớp thì trông thấy có rất nhiều bạn nữ cầm thư trên tay, đứng kiễng chân trông ngóng bên cạnh cửa sổ của Tần Mạch.
Vậy nhưng Tần Mạch giống hệt như một bức tường được Chu Thận Chi dựng lên vậy.Ngoài Tần Mạch ra cậu rất ít khi nói chuyện với những bạn nữ khác.Thẩm Điềm hít một hơi thật sâu rồi đi đến văn phòng khoa Toán.Đẩy cửa vào.Vừa mở ra đã nhìn thấy Chu thận Chi đứng trước bàn của thầy Tăng Dịch, ngón tay của cậu thon dài đang tuỳ ý lật xem những cuốn bài tập trên bàn còn thầy Tăng Dịch thì đang khuyên cậu."Không tính tham gia cuộc thi thật hay sao?""Vâng, không muốn thi."Tăng Dịch có chút thất vọng: "Nếu có được thành tích từ cuộc thi này thì có thể được cộng điểm đấy.
Mục tiêu trường của em không phải có rồi sao? Bộ không tính cho mình thêm chút lợi thế à?""Em chỉ muốn củng cố và ôn tập thật tốt thôi."Tăng Dịch: "Vậy thấy sẽ nhường cơ hội này lại cho Thiệu Viễn.""Được ạ."Tăng Dịch chợt trông thấy Thẩm Điềm.Thẩm Điềm bèn vội vàng tiến lên phía trước đặt đề thi xuống bàn.Tăng Dịch: "Hoàng Đan Ni đâu?""Cậu ấy vào nhà vệ sinh rồi ạ."Cậu đang đứng ngay bên cạnh cô, hương hoa quế thơm nhẹ nhàng phảng phất, thế nên ngay cả việc thốt ra ba chữ "nhà vệ sinh" thôi cô cũng thấy gượng.
"Thầy ơi, em đi trước đây ạ."Cô quay người toang bỏ đi.Tăng Dịch: "Đợi chút, mang theo chỗ vở này đi rồi bảo Hoàng Đan Ni phát cho các bạn."Tăng Dịch chỉ ngón tay vào chỗ vở bài tập trên bàn, Thẩm Điềm "vâng" đáp một tiếng rồi ôm lấy chỗ vở ấy bước ra ngoài.
Suốt từ nãy giờ cô còn chẳng dám liếc nhìn sang người con trai đã đứng bên cạnh mình một giây nào.Cô vừa đi đến trước cửa.Tăng Dịch: "Em cũng về được rồi.""Vâng."Cô nghe thấy tiếng bước chân của cậu.Thẩm Điềm vô thức ôm chặt chỗ vở trên tay hơn.Ai biết được rằng càng lo lắng thì sẽ càng dễ xảy ra sơ suất.
Cô chỉ nhẹ dịch chuyển vị trí một chút thôi, nào ngờ...Lộp bộp một vài tiếng.Vở bài tập rơi giống hệt như một cô tiên nữ đang rải hoa vậy, toàn bộ đều rơi hết xuống đất.
Văn phòng của Tăng Dịch đang ở ngay sau lưng, cửa còn chưa đóng lại, Thẩm Điềm vừa nghĩ đến ánh mắt của Tăng Dịch thôi là cô lại vô thức hoảng loạn.Cô nhanh chóng ngồi thụp xuống, khẩn cầu cho Tăng Dịch không nghe thấy gì hết cũng đừng đi ra đây.Trước mặt bỗng tối sầm lại.Một nam sinh dáng người cao ráo ngồi xuống giúp cô nhặt lên chỗ vở đang nằm ngổn ngang dưới đất.
Thẩm Điềm ngơ ngác, lén ngước lên thì trước mặt cô là gương mặt điển trai của Chu Thận Chi.Cậu liếc nhìn cô."Nhặt đi."Tim Thẩm Điềm như hẫng mất một nhịp, cô cúi đầu nhanh chóng nhặt vở lên và xếp lại chỗ vở đó.
Nhìn thấy tay cậu đang đưa qua đưa lại trước mặt, cô lại nghĩ cách làm sao để né không chạm vào.Cậu đứng thẳng lên mang chỗ vở đã nhặt được bỏ lên tay cho cô.Thẩm Điềm ôm chặt."Chu Thận Chi, cảm ơn cậu.""Ừ." Cậu ấy từ tốn đáp lời, đôi tay bỏ lại vào trong túi quần quay người rời đi trước.
Thẩm Điềm vẫn đi theo phía sau lưng cậu, khẽ ngước nhìn bóng dáng của cậu, khi cậu đưa tay lên sờ ra sau gáy những đường gân chợt hiện rõ trên