Ánh mắt Duệ Dạ nhìn theo bóng dáng hai người rời đi, thật sau không thấy đáy.
"Anh Duệ! !.
Nếu anh lo lắng cho chị Thịnh, em với anh cùng đến bệnh viện nhé?" Thịnh Viện Tuyết đi tới thấp giọng nói.
Duệ Dạ xoay người, nhìn khuôn mặt người con gái dịu dàng thanh lệ trước mặt, "! ! Cảnh sát, là em báo?"
Thịnh Viện Tuyết khó hiểu chớp chớp mắt, "Em muốn cứu chị Thịnh! ! "
Duệ Dạ nhìn cô ta thật lâu mấy giây, không nói gì.
! ! !
Ngày tiếp theo, Thịnh Hạ và Duệ Dạ là một cặp vợ chồng bí mật truyền khắp Duệ Thị, trong thời gian ngắn trở thành chủ đề bàn tán.
Không có ít người nói bóng nói gió tính chân thực của tin tức này, nhưng thái độ của Thịnh Hạ, chỉ nhợt nhạt cười cười.
Cô kết hôn với Duệ Dạ cũng chỉ đơn giản là cầm tờ giấy kết hôn mà thôi, trừ cái này ra, thì không có gì khác.
Anh chưa bao giờ đặt cô vào vị trí người vợ, thậm chí còn chán ghét mỗi lần cô đề cập đến ba chữ "Duệ phu nhân", Thịnh Hạ đã từng cảm thấy uỷ khuất, em gả cho anh, nhưng người biết chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng sau này, thế nhưng tập mãi cũng bắt đầu trở thành thói quen.
Đại khái bọn họ trên thế giới này có lẽ không giống vợ chồng nhất, cuộc hôn nhân mà cô ép buộc còn nhạt hơn nước lã.
"Tổng giám đốc Thịnh! ! Tổng giám đốc Tập đoàn Thánh Huy đã tới.
" Thư ký Dương nhắc nhở nói.
Thịnh Hạ gật đầu, đứng dậy đi đến phòng họp.
Trong phòng họp của Tập đoàn Duệ Thị, các cán bộ cấp cao đã tập trung đông đủ.
Thời điểm cô bước vào, bởi vì những tin đồn bắt đầu từ sáng nên ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên cô và Duệ Dạ.
Thịnh Hạ chỉ giả vờ như không nhìn thấy.
"Tổng giám đốc Trần, lần đầu gặp, ngài so với lời đồn đại còn xinh đẹp hơn.
" Vươn tay chào hỏi, những câu nói xã giao mấy năm nay cô học được không ít.
Tổng giám đốc Trần nhướng mi liếc cô một cái, bắt tay có lệ với cô một cái: "Nghe nói tổng giám đốc Thịnh tuổi còn trẻ đã có thủ đoạn lợi hại, chỉ là sự thông minh này dùng trên thương trường thì hơn, dùng ở sinh hoạt hàng ngày chỉ sợ là không