Lúc Lâm Uyển Uyển cùng Diệp Tú đi tới rừng hoa mai, ba người Diệp trang chủ còn ở bên trong uống rượu, hai người liếc nhau, bất đắc dĩ tỏ vẻ các ngài tâm thật lớn, cứ như vậy mặc kệ hai người các nàng mới ra đời tự bàn chuyện làm ăn, không hề quan tâm chút nào.
Diệp Tú hướng Lâm Uyển Uyển nháy mắt mấy cái, cười hì hì, sau đó lôi kéo Lâm Uyển Uyển đi vào trong đình, dọa ba người đang uống rượu hết hồn, Diệp trang chủ cho rằng mình uống nhiều nên hoa mắt, "Di, ta làm sao lại nhìn thấy khuê nữ nhà ta.
" Chủ yếu là do khuê nữ nhà hắn không thích hoa mai, chưa bao giờ đi vào vườn mai này.
Lâm Thiên Tứ cũng chớp chớp mắt, "Khuê nữ, con sao lại đến đây.
"
Lâm Uyển Uyển còn chưa lên tiếng, Diệp phu nhân liền cầm tay lắc lắc trước mặt Diệp trang chủ hai cái, "Ngươi nhìn lại xem, rốt cuộc có phải là khuê nữ nhà ngươi hay không.
" Rượu còn chưa uống nhiều đã say, trong lòng Diệp phu nhân cũng rất buồn bực, khuê nữ nhà mình tới cửa tìm còn không dám xác định, đây không phải là uống say thì là gì, nàng sao lại có chút ghét bỏ tên này rồi.
Diệp Tú mới lười so đo với cha nàng, toàn thân nàng đều lộ ra tràn đầy khí lực, chào hỏi xong liền lôi kéo Lâm Uyển Uyển rời đi, còn thuận tay cầm theo một bầu rượu còn đang ấm áp.
Lúc Diệp phu nhân phát hiện ra thì hai người đã đi thật xa, có chút cười khổ không được, đứa nhỏ này rốt cuộc là giống ai, nàng và Diệp Thiên đều không phải là người nghiện rượu, sao đến khuê nữ lại thay đổi rồi, bất quá cũng kệ đi, tùy ý nó vậy, than thở một tiếng rồi lại một lần nữa ôn tửu (uống rượu tâm tình).
Lâm Uyển Uyển đi ra khỏi rừng mai có chút buồn cười, cảm giác giống như trở về khi còn bé, nàng cũng đi theo nhị ca trộm rượu của ông nội uống, còn có rượu thuốc của ông ngoại, cho nên mỗi lần hai người bọn họ đến, hai lão gia hỏa đều đem rượu giấu đi, dùng mọi thủ đoạn, bất quá dù giấu kỹ đến đâu cũng vô dụng, chỉ cần mũi chó của hai huynh muội bọn họ vừa ngửi một cái liền chuẩn, cho nên sau đó đều giấu đến nhà hàng xóm kế bên, làm cho hai huynh muội bọn họ đặc biệt vô ngữ.
Tiểu cô nương này vẫn luôn vui tươi tinh nghịch như vậy, nhìn thấy nàng thật giống như nhìn thấy chính mình khi bé.
Cũng không biết bây giờ ba mẹ như thế nào, cô vẫn luôn trốn tránh không muốn nghĩ đến chuyện này, chỉ mong là tất cả mọi người có thể bình an khỏe mạnh, vui vui vẻ vẻ mỗi ngày, cô sống ở đây rất tốt, sẽ luôn nhớ tới mọi người.
Không biết là đã đi vào viện nào, Diệp Tú phân phó hạ nhân đi lấy chén, thức ăn để uống rượu, rất nhanh mọi thứ liền bưng lên.
Lâm Uyển Uyển cười trêu nói, "Tú nhi, không nghĩ tới ngươi còn thích uống rượu!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Tú có chút đỏ lên, nàng quả thật thích tư vị của rượu, không nghĩ tới lại ở trước mặt mỹ nhân tỷ tỷ hiện ra nguyên hình, cũng không biết mỹ nhân tỷ tỷ sẽ nhìn nàng như thế nào, vụng trộm liếc về phía Lâm Uyển Uyển, nhìn giống như một con mèo nhỏ bị bắt khi rình trộm thức ăn.
Lâm Uyển Uyển làm bộ không phát hiện, vẫn cầm lấy bầu rượu, rót cho Diệp Tú một chén trước, sau đó cho mình một chén, a, mùi rượu thuần hậu, từ lúc còn ở rừng hoa mai cô đã ngửi ra.
Hoa mai nấu rượu, tự có một mùi thơm, rượu không say người tự say, rượu ngon.
Nhấp một ngụm nhỏ, có một chút vị ngọt từ đầu lưỡi tràn ra, tuy rằng không phải rượu mạnh, nhưng có bài học tối hôm trước, cũng không dám uống nhiều nữa, e sợ bộ thân thể rách nát này lại làm ra cái gì.
Diệp Tú nghiện rượu, rót một lần đầy ba chén, thấy Lâm Uyển Uyển nếm thử, cũng bắt đầu uống, mới uống hai chén mặt đã hồng hào lên, đồng thời còn đùa giỡn với Lâm Uyển Uyển.
Rượu này thật sự là không mạnh a, Lâm Uyển Uyển vẻ mặt đầy hắc tuyến hưởng thụ việc bị một tiểu cô nương đùa giỡn, những tiểu nha đầu khác toàn bộ cúi đầu, hận không thể chui vào trong khe nứt trốn đi, cũng không có ai đi lên nâng Diệp Tú đang say rượu đi xuống nghỉ ngơi, thật quái dị!
Sau đó Lâm Uyển Uyển mới biết được hành vi kỳ lạ khi say rượu của tiểu cô nương Diệp Tú, quá biết cách làm ầm ĩ, biện pháp duy nhất chính là để nhanh chóng để cho nàng uống chén thứ ba, đây là vú nuôi của nàng nói cho cô biết, bất quá Lâm Uyển Uyển cũng không có làm như vậy, để cho các tiểu nha đầu chuẩn bị canh giải rượu.
Các tiểu nha đầu cũng đã sớm chuẩn bị, xem ra đối với chủ tử các nàng thập phần hiểu rõ, chuyện như vậy, đoán