Nông Gia Hãn Phụ

Chương 19


trước sau

Tiểu Bảo kêu giống như heo bị chọc tiết, làm Cố Mạn Nương không khỏi nhíu mày. Nhưng mặc kệ hắn kêu to thế nào, Cố Mạn Nương đều không có buông hắn ra. Ngược lại đem chén trên tay đặt xuống, không nói câu nào trực tiếp đem quần Tiểu Bảo cởi ra.

Tuổi còn nhỏ liền dám đối với mẹ ruột mình đá chân, nhổ nước miếng, không thu thập hắn một chút, thì hắn không biết trời cao đất rộng.

Bang một tiếng, Cố Mạn Nương xuống tay đánh mông hắn. Tuy rằng Cố Mạn Nương theo bản năng khống chế lực trên tay chính mình, nhưng một cái đánh đi xuống năm ngón tay nàng lập tức xuất hiện ở trên mông Tiểu Bảo, hơn nữa trong chớp mắt mông đã trở nên sưng đỏ một mảnh.

Cố Mạn Nương lúc sau nhìn thấy mông đã sưng giống như cái màn thầu, đem nàng dọa hết vía. Nàng thật không nghĩ tới, nàng đánh nhẹ như vậy cũng khiến cho mông hắn nở hoa.

"Oa ô.." Mà Tiểu Bảo từ lúc Cố Mạn Nương chạm tay trên mông hắn đã khóc vang trời.

"Ngươi xem ngươi đều làm ra chuyện gì?" Đường Thiết Trụ ở bên bị mới dọa choáng váng phục hồi tinh thần lại, trừng mắt nhìn Cố Mạn Nương. Sau đó tiến lên, đem Tiểu Bảo ôm lên. "Cố Mạn Nương nha, Cố Mạn Nương nha, không thể tưởng được ngươi lại nhẫn tâm như vậy nha. Tiểu Bảo hắn có không đúng như thế nào, hắn cũng là con của ngươi, ngươi sao có thể hạ thủ được."

Cố Mạn Nương có chút đuối lý, tuy nói nàng là nghĩ hảo hảo giáo huấn tiểu tử này một chút, cũng sẽ không đánh hắn tàn nhẫn. Dù nàng có không thích này hùng hài tử như thế nào, nhưng là người lớn, nàng cũng không đến mức keo kiệt đến đi trả thù một đứa trẻ không đến năm tuổi. Nàng chỉ nghĩ giáo huấn hắn một chút, nhưng không cẩn thận liền quên mất sức lực chính mình đã mạnh hơn rất nhiều..

"Ta.." Cố Mạn Nương muốn giải thích, lại bị Đường Thiết Trụ tức giận cắt ngang.

"Ta cái gì mà ta?" Đường Thiết Trụ gan lớn lại lần nữa trừng mắt nhìn Cố Mạn Nương, "Ngươi đừng cùng ta ở chỗ này ta không ta, ngươi vẫn nên.."

"Tiểu Bảo, Tiểu Bảo ngươi làm sao vậy? Ngươi như thế nào khóc? Mau nói cho nãi nãi là ai khi dễ ngươi?" Đường Thiết Trụ nói còn chưa nói xong, đã bị Đường bà tử chen ngang.

Tiểu Bảo ở bên ngoài la to, kỳ thật ở trong phòng Đường bà tử đã sớm nghe thấy được. Vốn là muốn ra hỏi một chút có chuyện gì, nhưng lại bị Liên Hoa ngăn cản.

"Nương, ngươi đi làm cái gì? Ngươi là đau lòng Tiểu Bảo, chính là ngươi đến sẽ làm tam ca tam tẩu thêm không vui." Liên Hoa tức giận nói. Đối với hành vi của Đường bà tử Liên Hoa không biết nói sao, vừa rồi tam ca đều đối với nàng như vậy, nàng sao có thể nhanh quên như vậy chứ? Liên Hoa thật có chút hận sắt không thành thép.

Đường bà tử khó hiểu, "Liên Hoa ngươi đây là có ý tứ gì. Ta đi ra ngoài xem bảo bối tôn tử của ta, quản tam ca tam tẩu ngươi làm gì?"

Nghe vậy, Liên Hoa cười nhạo một tiếng, "Nương, Tiểu Bảo tôn tử của ngươi là thật, nhưng ngươi cũng đừng quên, hắn vẫn là nhi tử của tam ca tam tẩu." Tiếp theo Liên Hoa tiếp tục nói, "Nương, nhà đã phân, về sau chúng ta đi theo đại ca đại tẩu cùng nhau sinh hoạt, ngươi nếu là còn giống như trước thiên vị tam ca, cho dù đại ca không nói cái gì, chẳng lẽ trong lòng đại tẩu liền không ý kiến sao?"

"Nàng dám" Đường bà tử trừng mắt.

"Ngươi xem nàng có dám hay không." Liên Hoa tức giận nói. Không phân gia nương làm chủ một nhà, nàng đối xử bất công, con trai con dâu trong lòng có ý kiến, cũng không dám cùng nàng đối đầu. Nhưng hôm nay đã không giống trước, phân gia rồi về sau hai người cha mẹ và nàng, khuê nữ chưa xuất giá, phải đi theo đại phòng cùng nhau ở, nương nếu giống như trước bất công tam phòng như vậy, đại tẩu khẳng định sẽ không vui. Nói không chừng, về sau nương còn phải xem ánh mắt đại tẩu mà sống.

Dù sao Liên Hoa đã hạ quyết tâm, về sau phải đối tốt mấy tẩu tử nếu không có việc thì không chọc vào, đặc biệt là đại tẩu, nhất định phải
đối nàng tốt một chút. Của hồi môn của nàng sau này đều dựa vào mấy ca ca ra, nếu cùng tẩu tử cùng không tốt, đến lúc đó mấy tẩu tử thổi gió bên gối, nói không chừng, của hồi môn của nàng liền ít đi mấy cấp.

Đường bà tử nghiến răng nghiến lợi nói, "Nàng nếu là dám làm ra chuyện như vậy, ta khiến cho đại ca ngươi hưu nàng."

Liên Hoa bất đắc dĩ lắc đầu, nương mỗi ngày đều ở bên tai đại ca nhị ca nhắc mãi câu cưới tức phụ quên nương, hôm nay sao nàng cố tình liền quên?

Chỉ chốc lát sau bên ngoài lại truyền đến tiếng Tiểu Bảo tê tâm liệt phế khóc, Đường bà tử sao còn ngồi được, chạy nhanh chạy đi ra ngoài..

"Ô ô.. Oa, nàng đánh ta mông." Tiểu Bảo vừa thấy Đường bà tử ra tới, thông minh liền biết làm chủ thay hắn đã tới, nhanh nhẹn chỉ ngón tay vào Cố Mạn Nương cáo trạng với Đường bà tử.

Đường bà tử vừa nghe là Cố Mạn Nương đánh, thật không nghĩ tới. "Lão tam gia, ngươi đây phát điên cái gì? Hài tử đang tốt đẹp, ngươi đánh hắn làm cái gì?"

Việc Cố Mạn Nương đánh Tiểu Bảo nàng một chút cũng không hối hận, chỉ là hối hận đánh quá mạnh tay. Chính là thấy hùng hài tử chết cũng không hối cải, còn dám làm trò trước mặt nàng cáo trạng Đường bà tử. Kinh khủng hơn, Đường bà tử cũng không hỏi rõ ràng chuyện gì xảy ra, trực tiếp liền đứng ra bênh vực hắn.

Hiện tại nàng thiếu chút nữa bị Đường bà tử chỉ vào mặt mũi mắng, một chút hối hận đã biến mắt tăm hơi. Ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đường bà tử, tức giận nói, "Hài tử đã làm sai chuyện, chẳng lẽ ta làm nương không nên quản sao? Đứa nhỏ này nếu vẫn luôn chiều chuộng bao che như vậy, không bao lâu, hắn liền biến thành Đường Thiết Trụ thứ hai."

Nói xong những lời này, Cố Mạn Nương không hề để ý tới Đường bà tử. Tiến lên trực tiếp từ trong tay Đường Thiết Trụ, muốn đem Tiểu Bảo ôm lấy. Tiểu Bảo mới vừa bị nàng đánh, làm sao sẽ cho nàng ôm. Nhưng Cố Mạn Nương sức lớn, Đường Thiết Trụ căn bản là không phải đối thủ của nàng, hơn nữa Tiểu Bảo trên mông còn bị thương, hắn lộn xộn sẽ chỉ làm chính mình chịu tội thôi.

"Nãi! Nãi!" Tiểu Bảo hô to hướng Đường bà tử cầu cứu.

"Lão tam gia, ngươi đây là muốn làm gì? Ngươi làm phản có phải hay không?" Đường bà tử muốn tiến lên đi đoạt lấy người, nhưng bị Cố Mạn Nương nhẹ nhàng né tránh.

"Ngươi lại kêu, ngươi lại kêu một tiếng, cẩn thận mông!" Cố Mạn Nương không để ý tới Đường bà tử, ngược lại uy hiếp Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo mông lúc này còn nóng rát đau đến nước mắt đều rơi, bị Cố Mạn Nương như vậy một uy hiếp, cũng không dám lại gọi bậy.

Đối với hiệu quả, Cố Mạn Nương rất vừa lòng. Sau đó nàng lại vòng một bàn tay tới, nắm tay Nữu Nữu, trực tiếp trở về phòng.

"Lão tam, ngươi nhìn xem nàng, trong mắt nàng rốt cục có bà bà này hay không?" Cố Mạn Nương thái độ không coi ai ra gì, làm Đường bà tử tức giận đến ngực đau. Phục hồi tinh thần lại, lại chạy nhanh nói, "Lão tam, ngươi còn sững sờ ở nơi này làm cái gì, còn không mau đi đem Tiểu Bảo cướp về cho ta." Kia bà nương tâm thật tàn nhẫn, nếu là làm Tiểu Bảo bị thương làm sao bây giờ? Đường bà tử là sốt ruột vô cùng.

"Nương, Tiểu Bảo là nương hắn mang theo, sao mà phải đoạt?"

Muốn từ tay Cố Mạn Nương cướp Tiểu Bảo về, không thể nghi ngờ chính là đoạt thức ăn trong miệng hổ. Ai dám đi thì đi, hắn không cái lá gan đó.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện