“Nương ta được cha ta cứu mang về, nhưng bà bị mất trí nhớ.
Thân thể của nương luôn không tốt, thường xuyên đau đầu, lúc tỉnh táo khỏe mạnh thì mới có thể dạy ta nhận biết chữ.
Ta không học được nhiều lắm, chờ đến khi bà sinh đệ đệ rồi mất thì không còn cơ hội nữa.” Tiêu Liệt ngồi ở bên người Phó Yên, cúi người ôm lấy nàng, chậm rãi nhớ lại chuyện trước kia.5 năm, hắn vẫn là nhớ rõ rành mạch bộ dáng nương dịu dàng ốm yếu đó.“Thân thể nương quá yếu, lúc ấy cha không muốn sinh đệ đệ, nương không đồng ý, nhất định phải sinh đệ đệ.
Về sau …”Phó Yên ôm lấy đại nam nhân hiếm khi thể hiện ra sự yếu đuối, xoa xoa tóc của hắn, an ủi hắn:“Nương chàng nhất định rất yêu thương các chàng, mới có thể dũng cảm mà sinh A Giản như vậy.”“Ừ! Bà là người đặc biệt, vừa dịu dàng lại lại quả cảm.” Phó Yên nói sang chuyện khác: “Vậy về sau nương có nhớ tới thân thế của chính mình hay không?”Tiêu Liệt: “Không.
Kỳ thật nương ta luôn mang theo một cái ngọc bội bên người, nhưng về sau bà lại không hề nhớ tới bất cứ chuyện cũ gì.
Nhưng mà bà cũng từng dặn dò chúng ta không cần đi tìm người nhà của bà.”Có manh mối có thể tìm về thân phận, nhưng lại không muốn đi tìm, chuyện này sau lưng chắc chắn ẩn giấu nguy cơ nào đó.Phó Yên rùng mình, nâng đầu Tiêu Liệt lên, nhìn vào đôi mắt hắn nói: “Nương làm như vậy chắc chắn có lý do của bà.
Chúng ta cũng không cần tùy tiện đi tìm người nhà của bà.
Nghe lời bà nói đi.”Tiêu Liệt gật gật đầu: “Ta hiểu.
Ngọc bội mà nương để lại được ta giấu ở trong ngăn tủ, một lát nữa nàng cầm lấy đi.
Ta và cha mẹ cũng chưa hề nói chuyện này ra bên ngoài.”Phó Yên yên lòng, Tiêu Liệt tìm ngọc bội rồi giao cho nàng. Ngọc màu xanh trắng chạm khắc thành khóa bình an, kích thước không lớn, chất liệu mịn nhẵn, trong suốt như pha lê, mặt trái có khắc một chữ Cẩm.
Chất ngọc tuy không tồi, nhưng không phải loại quý báu.Tiêu Liệt chỉ vào chữ Cẩm trên miếng ngọc, nói: “Nương ta không nhớ rõ chính mình là ai, liền lấy bừa một họ, gọi là Lý Cẩm.”Phó Yên gật đầu, xem xét một lúc cũng không tìm ra bất cứ manh mối gì, cuối cùng trịnh trọng mà cất nó vào trong cái hộp của chính mình rồi khóa lại. Hai người ôm nhau nằm xuống nghỉ ngơi, Phó