"Nương!" Bánh bao nhỏ vui mừng chạy về phía Trương Giai Giai "Tỷ tỷ tắm cho con rồi"."Vậy con có nghe lời tỷ tỷ?" Trương Giai Giai liền đặt nông cụ xuống ôm Diệp Hiểu Thành quay người vào nhà bếp, nhìn nhìn về hướng Diệp Hiểu Mạn đang thêm củi vào bếp "Mạn Mạn, sao con không nghe lời, không phải là bảo con nghỉ ngơi sao, những việc này để nương trở về làm là được".
"Nương, người yên tâm đi, con không sao, nằm mãi con khôi phục càng chậm, hơn nữa con cũng chỉ là đun nước cho đệ đệ tắm thôi, nước đều là cha nương mang về con lại không phải làm việc nặng gì"."Được rồi, bây giờ nương về rồi, để nương làm cho, con dẫn đệ đệ ra ngoài chơi đi".
Trương Giai Giai đặt bánh bao xuống đưa đến tay Diệp Hiểu Mạn "Nương làm bữa tối cho các con, con đi gọi ông nội, bà nội đi tắm đi".
Nhìn hơi nóng từ trong nồi, Trương Giai Giai hơi thúc giục.
Nếu lại đun thì lãng phí củi lửa đấy.
Diệp Hiểu Mạn cũng không nói nhiều, dắt bánh bao nhỏ đi ra ngoài, bởi vì trong lòng nàng vẫn đốt lên một tia hi vọng nhỏ.Sau khi truyền đạt lời của nương nàng liền tìm Diệp Vĩnh Hâm "Cha, người giúp con một việc được không?" "Nói đi, con cần cha giúp gì, có phải liên quan đến đống trúc ngoài sân không?" Diệp Vĩnh Hâm xúc động nhìn đứa con gái đột nhiên hiểu chuyện này, đối với việc giúp được con gái tự nhiên ông rất vui vẻ.
Diệp Hiểu Mạn nói yêu cầu của mình với cha, chỉ thấy Diệp Vĩnh Hâm sau khi nghe xong liền vào kho lấy dao chặt củi, sau đó liền lưu loát chẻ đống trúc thành phần nhỏ, mỗi phần khoảng mười hai phân, sau đó lại tước thành mảnh nhỏ, khoảng mười phút đã xong rồi, Diệp Hiểu Mạn trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Nàng không nghĩ rằng cha là tú tài lại có tay nghề như thế, không phải thường nói thư sinh trăm cái không biết chỉ biết 1 thứ thôi sao? Tú tài trong phim cổ trang không phải đều là lắc lắc đầu đọc sách sao? Cha của nàng làm nàng quá ngạc nhiên rồi."Cha, người lợi hại quá!" có cổ vũ mới có động lực, Diệp Hiểu Mạn đối với phần thưởng không cần dùng tiền sẽ không keo kiệt.
"Những công việc nhà nông phổ thông ai ai cũng đều biết, làm gì khoa trương như con nói".Diệp Vĩnh Hâm được con gái khen đến đỏ mặt "Mạn Mạn, con làm cái này không phải vì muốn đan thứ gì chứ? Nếu cha làm được con cứ nói, việc này cha vẫn biết làm"."Nữ nhi muốn làm gì vẫn là không dấu được cha" "Con muốn dùng để đan, những trúc này vẫn là phải lựa chọn, còn có những miếng nan này tốt nhất phải ngâm nước, như vậy chúng mới mềm"."Cảm ơn cha, Mạn Mạn biết rồi.
Nhưng cha cũng biết con có biết đan tết thứ gì đâu ạ, cho nên vẫn