Nông Kiều Có Phúc

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

"Như vậy sao được?" Trần Danh, A Lộc, Vương thị trăm miệng một lời. Trần Danh còn nói: "A Phúc khách khí, con cũng là khuê nữ của cha, muốn lập nữ hộ sống riêng, làm cha mẹ vốn nên cất nhà ở cho con. Nãi nãi cùng đại bá của con cũng không phải là người nhẫn tâm không nói đạo lý, dù sao cũng phải cho các con sống sót."

Người một nhà liên tục nói tới đêm khuya mới định ra được.

Vẫn là ấn theo ý tứ của Trần Danh mà xử lý, phân một mẫu đất chop Trần A Phúc và Đại Bảo. Tạm thời trước tới mượn Trần Nghiệp một xâu tiền (một xâu, một quán là một nghìn văn xâu thành một chuỗi), mua lại nền nhà bên cạnh lập hộ. Chờ thu lúa mì vụ đông, thì bán, bắt đầu cất nhà ở.

Nhà hắn là đất đai nhất đẳng, một mẫu có thể bán năm xâu tiền. Trần A Phúc chỉ có mẫu tử hai người, nền nhà mua nhỏ chút, nhất xâu tiền liền đủ, còn dư lại bốn xâu tiền vừa vặn có thể cất nhà, lại mua một ít gia cụ đơn giản.

Ngày hôm sau, Trần Danh đi Trần gia thương lượng cùng Trần lão thái và Trần Nghiệp, lại để cho người đi thỉnh trưởng bối Ngũ lão tổ cùng tam gia gia trong tộc, cùng với Cao Lý Chính. Không có gọi nhị thúc Trần Danh, kể từ sau phong ba tranh gia sản, bọn họ đã đoạn tuyệt lui tới.

Nghe lời Trần Danh nói, Trần lão thái và Trần Nghiệp đều đồng ý. Một mẫu đất là có thể tách hai người ngoài ra, cũng đáng. Mặc dù nói A Phúc và Đại Bảo hiện tại một đứa ngốc, một đứa nhỏ, ăn uống khẳng định vẫn sẽ làm gánh nặng lão Nhị gia, nhưng cũng không thể không cho người ta đường sống chứ? Nói gì đi, cũng không thể đắc tội Vương thị. Như vậy, thua thiệt vẫn là Trần Danh. Có lẽ, Trần A Phúc chính thức lập nữ hộ, nàng ta nhận con trai cũng không tính là chuyện xấu, A Cúc làm mai thật dễ dàng hơn.

Vốn là, Trần A Phúc còn để Trần Danh nói, hai mẹ con bọn họ thật sự độc lập sinh hoạt phí trước đoạn thời kỳ này, coi là Trần Đại Bảo mượn. Còn như cần bao nhiêu tiền, nàng cũng không biết, để Trần Danh xem rồi nói. Trần
A Phúc là sợ mình lập nữ hộ có trắc trở, có địa phương thể thỏa hiệp thì tận lực thỏa hiệp. Nhưng Trần Danh chưa nói, hắn không muốn cho A Phúc quá thua thiệt.

Quả thật Trần Nghiệp cùng tam gia gia liền nói ra, nữ tử lập hộ thì phải tự lập môn hộ, tự mình sống một mình. Rất rõ ràng, hiện tại A Phúc và Đại Bảo không thể nào nuôi nổi chính mình, tất nhiên phải phải tiếp tục để cho nhị phòng dưỡng. Tạm thời nuôi dưỡng bọn họ không thành vấn đề, nhưng về sau Trần Đại Bảo có thể tự lập rồi, nhất định phải hoàn trả tiền vài năm Trần Danh dưỡng dục bọn họ. Cũng không đòi nhiều, một năm một xâu tiền.

Ở trong mắt của những người này, khuê nữ không thể so với nhi tử, làm sao có khả năng uổng công nuôi, huống chi bản thân Đại Bảo cũng không phải là người Trần gia. Có thể phân chia một mẫu đất cho bọn họ lập hộ, đã là nhân từ rồi.

Trần Danh cố gắng vài câu, nhưng Trần Nghiệp và tam gia gia càng kiên trì hơn, Trần lão thái cũng cho là nên lưu lại cho A Lộc què chân nhiều chỗ tốt. Vạn nhất hắn tiếp tục què đi như thế, về sau không chỉ khó tìm tức phụ, ngay cả làm công việc dùng thể lực cũng thành vấn đề.

Bất đắc dĩ, Trần Danh chỉ phải đáp ứng. Hắn về nhà chứng kiến Đại Bảo vui rạo rực, cực đau lòng, hài tử còn không biết mình còn nhỏ tuổi đã gánh trên lưng nợ nần lớn. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Rồi nói với Vương thị cùng Trần A Phúc rất nhiều "Thực xin lỗi" các loại lời nói.

Vương thị cũng cảm thấy khuê nữ ngoại tôn đáng thương, mắt đỏ lên. Nghĩ tới về sau lại nhận thêm nhiều việc, vụng trộm tồn một ít tiền cho bọn họ.

Ngược lại Trần A Phúc không sao cả, hiện tại lập nữ hộ là đệ nhất, huống chi nàng có biện pháp nuôi sống người một nhà.

Sau đó, Trần Danh lại để cho Vương thị đi


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện