Ngày hôm sau, đầu giờ Thìn người một nhà liền rời giường.
Ăn điểm tâm, mấy người mặc chỉnh tề.
A Lộc và Đại Bảo mặc đến tròn vo, bên trong mặc áo nhỏ, bên ngoài lại phủ lấy trường bào bông vải dày.
Trần A Phúc cũng đặc biệt mặc một bộ áo chẽn nhỏ bông vải che ngực, bên ngoài lại mặc một bộ bối tử bông vải vải mịn màu xanh lá cây, váy mã diện màu xanh sẫm, còn mang cái chụp tai giữ cho ấm.
Bộ xiêm y này là xiêm y dày nhất của nàng, mặc vào rất ấm áp.
Vương thị còn đặc biệt cho Trần A Phúc cầm năm mươi lượng bạc, bản thân Trần A Phúc cũng cầm năm mươi lượng bạc, đây là thêm tiền dầu vừng cho trong chùa.
Cuối giờ Thìn, liền có một chiếc xe ngựa đi đến cửa Lộc Viên.
Trần A Phúc mang theo hai hộp đựng thức ăn, dẫn A Lộc và Đại Bảo lên xe ngựa.
Xe ngựa trở lại cửa Đường Viên, mấy người lại được mời xuống xe, để mẫu tử Trần A Phúc lên hai cỗ xe ngựa có lọng che bằng gỗ, Sở Hàm Yên ở bên trong.
Bởi vì Tống mụ mụ cũng ở trong này, trong xe chỉ ngồi được bốn người, cho nên A Lộc được mời lên một chiếc xe ngựa khác, Sở lão gia tử ngồi ở trong đó.
Sở Lệnh Tuyên ngồi trên lưng ngựa, hắn thấy Trần A Phúc chỉ mặc bộ bối tử bông vải mỏng, ở trong gió sớm càng thêm tỏ ra mảnh mai đơn bạc.
Liền kêu Ngụy thị tới, thấp giọng giao phó cùng nàng vài câu, Ngụy thị gật đầu, chạy chậm tiến vào Đường Viên.
Lúc này, trên bầu trời lại xuất hiện hai con chim, "Két két" lượn vòng kêu ở tầng trời thấp.
Đại Bảo và Yên Nhi trăm miệng một lời hô: "Thất thất, Hôi Hôi." Sau đó, vén lên rèm cửa sổ mừng rỡ nhìn ra phía ngoài.
Hai cái đuôi này, lúc ở nhà Trần A Phúc liền nói cùng chúng nó không được phép đuổi đường, chúng nó khi đó thì