Trần Danh không ở đây, do Đại Bảo và A Lộc bồi Sở Lệnh Tuyên, ba người bọn họ chiếm một cái bàn bát tiên lớn.
Vốn là Sở Lệnh Tuyên muốn cho Yên Nhi cũng đi bàn kia, nhưng Yên Nhi không muốn, nhất định phải một bàn cùng di di.
Vì chiếu cố Sở Lệnh Tuyên nhìn khuê nữ, một bàn khác cũng bày ở sảnh phòng thượng phòng, Vương thị, Trần A Phúc, Yên Nhi ngồi bàn này.
Chính giữa còn để giường lò, trên bàn con bày hai chậu nhỏ, đây là khẩu phần lương thực của Truy Phong cùng Vượng Tài, còn có một cái bàn lớn, là khẩu phần lương thực của Kim Yến Tử cùng Thất Thất, Hôi Hôi.
Sau khi ăn xong, Đại Bảo cùng Yên Nhi theo thói quen tay trong tay đi đến Tây Sương.
Mấy ngày nay, đều là Trần A Phúc cùng Yên Nhi ngủ trên giường, Đại Bảo ngủ trên giường nhỏ.
Sở Lệnh Tuyên cúi người ôm Yên Nhi dậy, sẵng giọng: "Phụ thân hiếm khi trở về một ngày, khuê nữ cũng không biết bồi bồi cha."
Yên Nhi nghe, liền ôm cổ hắn chu môi nói: "Được rồi, được rồi." Rồi nói với Trần A Phúc: "Di di ngoan ngoãn, Đại Bảo không được nháo, chờ phụ thân đi, tỷ muội liền đến với hai người."
Trần A Phúc dở khóc dở cười, làm như mình muốn bồi con bé cỡ nào.
Chỉ cần vật nhỏ vừa ngủ ở chỗ này, Trần A Phúc liền ngủ không ngon, lo lắng nó lạnh, lại lo lắng đè nó.
Nhưng thấy ánh mắt nhỏ tha thiết, vẫn l đáp ứng nói: "Được."
Trần Đại Bảo cũng nói: "Được, ta chờ muội.
Lúc muội không ở, ta cũng không cho mẫu thân kể chuyện xưa.
Chờ muội đến, hai người chúng ta cùng nghe."
Đại Bảo như cũ kéo Trần A Phúc tiễn bọn hắn ra