Mọi người tán gẫu một hồi, Giang thị liền xua đuổi Trần Vũ Huy và Trần Vũ Hà cùng với hai di nương đi xuống.
Giang thị ở trong phòng nghe quản gia bà tử nói việc nhà, Trần A Phúc và Trần Vũ Tình trò chuyện ở phòng bên.
Trần Vũ Tình thật đáng yêu, nói chuyện mềm mại nhu nhu, mang một chút âm điệu Giang Nam.
Giang thị đều dạy một đôi con trai con gái được rất tốt.
Trần A Phúc nhìn ra được, Trần Vũ Tình rất muốn giao hảo với mình, mẹ con ba người Giang thị hình như cũng đang bày tỏ cùng nàng.
Giang thị là thật lòng yêu Trần Thế Anh, cho nên mới phải để một đôi con cái làm tốt quan hệ cùng nàng, cũng sẽ nói một ít lời nói móc trái tim lúc trước.
Mục đích cuối cùng có lẽ là vì để cho Trần Thế Anh cao hứng, nhưng mình cũng được lợi.
Nếu đã như vậy, nàng cũng có đi có lại, theo chân bọn họ chung đụng thật tốt.
Cô nương gia cảm thấy hứng thú nhất chính là đồ trang sức đeo tay, xiêm y.
Vừa nói đến đề tài này, hai người lại nói nhiều lời.
Khi Trần Vũ Tình nghe nói mấy loại khuy cài mình thích cùng dép thỏ cát tường đều là Trần A Phúc thiết kế ra được, con mắt đều trừng lớn.
Trần A Phúc lập tức hứa hẹn, về sau mình có thời gian, sẽ đo thân chế tác một bộ quần áo cho nàng.
Trần Vũ Tình vui vẻ mặt mày cong cong...
Sắp đến buổi trưa, đầy tớ đến báo, Tường Vi viện thu thập xong.
Giang thị gật đầu, đang muốn dẫn Trần A Phúc đi, một người bà tử đến.
Người bà tử này Trần A Phúc có chút quen mặt, cẩn thận ngẫm lại, mới nhớ tới bà ta là bà tử lần trước theo lão phu nhân đến nhà mình, lúc trước còn muốn đi lên đánh mình.
Nhưng mà, người bà tử này hiện tại đi đường không lưu loát, hình như đã què.
Bà tử nói lão phu nhân không khỏe lắm, kêu phu nhân đi Hằng Thọ Viện một chuyến.
Giang