Hạ nhân đã đến trạm dịch trước bao hết một cái tiểu viện nhị tiến.
Hộ vệ và một vài nam đầy tớ ở tại nhà xéo tiền viện, chủ tử và vài cận vệ cùng nha đầu bà tử trụ nội viện.
Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên trụ bắc phòng Đông Sương, Vệ ma ma mang Lý Hiên trụ nam phòng.
Lão gia tử cùng Sở nhị gia ở chính phòng, một nhà Vương Thành trụ Tây Sương.
Vào nhà mang đồ vật cất kỹ, đi thượng phòng ăn cơm.
Một nhà Vương Thành vừa nhìn ông cháu Sở gia liền căng thẳng, cùng nhau ăn cơm căn bản ăn không đủ no, Trần A Phúc liền kêu người đưa thức ăn đi Tây Sương cho bọn họ, còn đưa cho Vương Thành một bầu rượu.
Trần A Phúc không biết là, vợ chồng Vương Thành ở Hầu phủ vài ngày đều không ăn no như thế nào.
Người một nhà đột nhiên tiến vào nhà phú quý liền sợ hãi, lại có người âm một câu dương một câu nói những lời không êm tai.
Mặc dù về sau đánh mấy người kia một trận hèo bán đi, nhưng vợ chồng Vương Thành lại cảm giác mình gây phiền toái cho Trần A Phúc, cực kỳ băn khoăn.
Mỗi ngày thức ăn đưa tới không ít, bọn họ sợ hạ nhân chê cười bọn họ ăn quá nhiều, sẽ cho Trần A Phúc mất mặt, trừ tiểu huynh muội ăn được bụng tròn ra, bọn họ đều chỉ ăn no bụng vài phân.
Trần A Phúc còn cầm không ít thuốc bổ cho Ngô thị bổ thân thể, hai vợ chồng cũng không dám dùng phòng bếp nhỏ nấu.
Hiện ở trong phòng chỉ còn một Đàm bà tử Trần A Phúc mua cho bọn họ, không có đầy tớ Sở gia, mặc dù thức ăn trên bàn không phong phú như Hầu phủ, nhưng mấy người ăn được thơm nức, Vương Thành cũng uống thống khoái.
Nghĩ tới ngày kia cuối cùng có thể thấy tỷ tỷ,