Sở Lệnh Tuyên biết rõ cầu ba màu là vì tìm cho Cửu hoàng tử.
Lúc trước, xương đùi Cửu hoàng tử bị nện vỡ, còn đập một cái chỗ đó.
Trải qua thái y chữa trị, cũng không phải là hoàn toàn không thể quan hệ, nhưng lúc nào cũng lực bất tòng tâm, một năm sủng hạnh nữ nhân nhiều lắm là mười lần.
Cho nên mặc dù Cửu hoàng tử có một người chính phi hai trắc phi, đến bây giờ cũng không sinh ra một trai nửa gái.
Nhưng chuyện "Sở gia gặp phải tai hoạ ngập đầu" thì là chuyện lớn, tâm tình Sở Lệnh Tuyên cũng rơi xuống đáy cốc.
Hắn trông thấy trong mắt Trần A Phúc tràn đầy lo lắng, không muốn làm cho nàng quá lo lắng.
An ủi: "Đừng căng thẳng, Kim Yến Tử lợi hại như vậy, nhất định có thể tìm tới cầu ba màu."
Hắn nói là nói như thế, trong lòng cũng đang bồn chồn, vận mệnh người một nhà có thể đè ở trên người một con chim sao?
Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Ta đi thương lượng một chút với ông nội, đích xác không được, lại lặng lẽ mời cha ta về.
Chúng ta sẽ không để cho Sở gia có chuyện." Lại sờ sờ bụng Trần A Phúc, kiên định nói: "Sẽ không để cho hài tử chúng ta gặp chuyện không may."
Hắn cũng đi vài bước, lại quay ngược trở về, rỉ tai nói cùng nàng: "Ta còn muốn nói cho nàng biết một chuyện đại hỉ sự, chân Cửu hoàng tử triệt để chữa lành rồi.
Vô Trí đại sư nói, vốn là không cách nào có được thần dược thế nhưng ngoài ý muốn hiện thế, đây là thiên mệnh của Cửu hoàng tử, cũng là phúc khí của hắn.
Đã nhiều năm như vậy, chúng ta đều cho rằng phải chờ tới thập nhất hoàng tử trưởng thành...!Thấy rõ trời không tuyệt đường người.
Yên tâm, sẽ có biện pháp ..."
Trong sân truyền đến một trận tiếng ồn ào, là Lý Hiên mang động vật gia