Tội danh thứ hai "Thu nhận hối lộ lớn mua đất mua nhà", cũng chứng minh là Trần mẫu gây nên, Trần Thế Anh không biết chuyện.
Hiện tại, lại phái người đi Giang Nam xác minh hắn có thật phạm tội hay không.
Hai chuyện ở Giang Nam, cũng có quan hệ cùng Trần mẫu và Đường thị.
Trần Thế Anh sau đó mặc dù đã làm biện pháp bổ cứu, nhưng kết quả như thế nào không biết rõ.
Cho nên, ở trước khi người đi Giang Nam trở về, Trần Thế Anh chỉ có thể bị nhốt.
Hiện tại đã cuối tháng mười một, chuyện của Trần Thế Anh rất có thể ở năm sau mới có thể có kết quả ...
Sở Lệnh Tuyên còn nói: "Nếu như Giang Nam không phải chuyện lớn, người chúng ta nhờ cũng đều cầu tình vì nhạc phụ, thỉnh Hoàng thượng xem ở trên công lao ông mở rộng cao sản lương thực, vì triều đình lo lắng hết lòng cùng chí tình chí hiếu, đoạt tình xử lý, không thể để cho Đại Thuận Triều tổn thất nhân tài dạng này..."
Cái này tốt hơn nhiều so với dự đoán, ít nhất Trần Thế Anh không chịu tội.
Trần A Phúc tâm tình căng thẳng nhiều ngày đã thoải mái rất nhiều, kích động đến nước mắt đều dâng lên.
Nàng ôm Sở Lệnh Tuyên, đặt gò má ở đỉnh đầu hắn nhẹ nhàng cọ, nói: "Lệnh Tuyên, cảm ơn chàng.
Vì cha thiếp, mấy ngày nay chàng vất vả, cũng gầy rồi.
Cũng cảm ơn người nhà chàng, bọn họ chịu liên lụy."
Sở Lệnh Tuyên nắm tay nàng, thấp giọng nói: "Người nên cảm tạ nhất là nàng.
Nếu như nữ nhi nhạc phụ không phải là dưỡng mẫu của thập nhất gia, ông ấy cũng sẽ không tự tại như hiện tại như vậy.
Ta nghĩ biện pháp gặp mặt một lần cùng nhạc phụ, nhạc phụ nói đến hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, vành mắt đều có chút phiếm hồng, ngay cả ông ấy cũng không nghĩ tới trôi qua được tự tại như thế."
Cơm đã bày trên giường gạch