Trần A Phúc đã đoán được.
Sở Hầu gia lần này đến, không nhất định hoàn toàn là vì tham gia tiệc sinh nhật của hai tiểu ca, có lẽ gặp mặt cùng La tuần phủ cũng là một nguyên nhân trọng yếu.
Hiện tại hẳn là thời điểm mấu chốt nhất, ông ấy không sẽ quang minh chính đại xuất hiện ở trên tiệc sinh nhật hai tiểu ca, vậy thì nhất định sẽ đến La gia trang.
Rất nhiều bí sự Sở Hoa cũng không biết, cho nên nàng đối với Sở Hầu gia còn là vô cùng không muốn gặp, Sở Lệnh Tuyên sẽ không nhiều chuyện để cho nàng hiện tại cùng gặp Sở Hầu gia.
Lúc này đèn đã rực rỡ mới lên, cửa dưới hành lang đều treo đèn lồng, bên cạnh bầu trời màu xám lấp lóe mấy ngôi sao nhỏ, chiếu sáng lên trong sân.
Đi đến trước nguyệt lượng môn bên trái ngoại viện, Sở Lệnh Tuyên liền ý bảo Hồng Phỉ đứng ở chỗ này là được.
Lại dặn dò Trần A Phúc: "Cẩn thận chút."
Đại Bảo nghe vậy, vội vàng chạy tới đỡ mẫu thân, nói: "Mẫu thân chú ý, bên trong này có thềm đá."
Xuyên qua nguyệt lượng môn, chính là ngoại thư phòng, chứng kiến ánh sáng yếu ớt lộ ra từ trong cửa sổ, chỉ có Sở Hoài cùng một người đã từng quen biết canh giữ ở cửa.
Sở Lệnh Tuyên nói khẽ với Sở Hàm Yên và Đại Bảo: "Người trong thư phòng là ông nội của các con, ông ấy nhớ các con cùng đệ đệ, cho nên tới thăm đám các con.
Nhưng mà, đây là một cái đại bí mật nhà chúng ta, các con ai cũng không thể nói, kể cả bà nội."
Sở tiểu cô nương đối với ôn nội đã không có bao nhiêu ấn tượng, chỉ mơ hồ còn nhớ mình có một ông nội, nhưng ông nội có nhà khác,