Tiểu thập nhất lần trước liền biểu đạt ý tứ cùng Trần A Phúc muốn giới thiệu Sở Hàm Yên gặp mặt cùng Lục công chúa làm bạn thân.
Trần A Phúc cũng không hy vọng Sở Hàm Yên kết giao cùng quý nữ thân phận quá cao, đặc biệt là công chúa quận chúa gì đó.
Những người kia, rất nhiều đều biến thái ngoan lệ, Vinh Chiêu chính là ví dụ.
Sở tiểu cô nương thiện tâm, lại không có bao nhiêu tâm cơ, lá gan cũng còn hơi nhỏ, tốt nhất không cần liên hệ cùng những quý nữ tâm cơ nặng hoặc là tâm tư âm u.
Xét thấy tiểu thập nhất có lòng, Trần A Phúc uyển chuyển cự tuyệt qua.
Có lẽ là quá uyển chuyển, tiểu thập nhất không nghe được, hôm nay vẫn là mang Lý Trình đến.
Lúc này, An vương phi đang nghe Vũ Ca Nhi cùng Minh Ca Nhi thổi phồng.
Không còn cách nào, nàng đã bị tức đến không nói chuyện bình thường, cưỡng chế xúc động muốn mắng to Vinh Chiêu.
Hai đứa bé thấy lão mỹ nhân thích nghe bọn họ nói chuyện, cũng thích.
Bọn nó một người lại một người ngồi bên đầu gối An vương phi, lớn tiếng nói muội muội bọn nó đáng yêu như thế nào, cẩu cẩu của bọn nó uy mãnh như thế nào, điểu điểu của bọn nó biết nói như thế nào.
Mặc dù năng lực biểu đạt của bọn họ có hạn, nhưng thanh âm cao, gan lớn, lại đắc ý, vẫn hấp dẫn rất nhiều người chú ý.
"Muội muội, mỹ mạo, đẹp mắt, thơm thơm, như tiên nữ, cực kỳ thích nhất nhất..."
"Cẩu cẩu, uông uông uông, lớn tiếng, lợi hại, nhảy còn cao hơn phòng ở..."
"Điểu điểu, biết nói, biết ca hát, biết đọc thơ, biết khiêu vũ..."
Bọn nó nói khiến Trần A Phúc mặt đỏ, lại chọc cho An vương phi vui vẻ, cũng chọc cho những người khác mừng rỡ.
Thấy tiểu thập nhất đến, tất cả mọi người đứng dậy chào hỏi.
Tiểu thập nhất mặc dù tuổi nhỏ, nhưng thân phận lại là cao nhất.
Cậu hành lễ cho các trưởng bối xong, liền bị An vương phi kéo ngồi bên cạnh cùng