Ngày hôm sau cuối giờ Thìn, trừ Trần A Đường cùng Trần A Lộc ra, người mấy Trần gia đều đến đủ, ngay cả Trần lão thái cùng một nhà đại phòng đều đến.
Hiện tại nông nhàn, cho nên cả nhà bọn họ đều ở trong nhà tại phủ thành.
Trần A Đường mùa xuân năm nay cũng thi đậu tú tài, hiện tại học tập ở thư viện Thạch Châu.
Người khác biến hóa cũng không lớn, chỉ Hồ thị vàng vọt ốm yếu, ngay cả đi đường đều không lưu loát như trước kia.
Mụ là bị dọa, kể từ khi biết Đại Bảo biến thành thập nhất hoàng tử, liền hù dọa sinh bệnh.
Mụ biết rõ mình trước kia đối với Đại Bảo không tốt, ngày ngày đều sợ có người đến bắt mụ.
Nửa năm sau, ở sau khi xác nhận không sẽ có người tới bắt mụ, bệnh mới dần dần tốt, nhưng thân thể đã không khỏe mạnh bằng lúc trước.
Trương thị cười nói: "A Phúc đừng chê chúng ta làm khách tới sớm, chúng ta thật sự là nhớ con."
Trần A Phúc tiến lên đỡ Trần lão thái cười nói: "Con cũng ước gì sớm đi thăm mọi người."
Tiếp theo, một nhà Vương cữu cữu cũng tới.
Vốn là Sở Lệnh Tuyên muốn điều cậu Vương Thành đến kinh thành, bởi vì sau khi chiến tranh kết thúc Sở Lệnh Tuyên cũng sẽ hồi kinh nhậm chức.
Nhưng cậu Vương Thành không muốn, một cái là hắn càng muốn cách nhà tỷ tỷ gần một chút, một cái khác là sợ người nhà mẹ đẻ Ngô thị, muốn cách bọn họ xa một chút.
Nửa năm trước cha mẹ huynh đệ Ngô thị thế nhưng tìm đến nhà hắn đòi tiền, vẫn là huynh đệ trong quân hỗ trợ đuổi những người kia chạy.
Trừ Hồ thị ra, Trần A Phúc nhìn thấy những người này thì trong lòng vẫn rất cao hứng.
Đặc biệt là chứng kiến mấy hài tử Vương tiểu đệ, Vương tiểu muội, Đại Hổ, Đại Nha, Đại Long này, bọn họ đều cao ra.
Nàng đưa cho bọn họ