“Có lẽ có thể để ngươi bồi thường.
” Khưu Tiểu Ngư dùng tay chống cằm gật đầu nói.
“Ngươi… Ngươi muốn làm gì?”“Dù sao không phải muốn làm ngươi.
” Khưu Tiểu Ngư xoay khớp xương cổ tay: “Chỉ muốn đánh ngươi mà thôi.
”Tiêu Mộc Trạch còn đang khiếp sợ với những lời thô tục mà Khưu Tiểu Ngư nói ra, Khưu Tiểu Ngư đã nhấc chân đá mông hắn.
Tiêu Mộc Trạch: Quả nhiên!Đợi đã…Vì sao hắn dễ như trở bàn tay tiếp nhận chuyện Khưu Tiểu Ngư đánh hắn.
Hơn nữa vậy mà trong lòng không có một chút tức giận, chẳng lẽ thật sự bị đánh quen?Đáng sợ!Nhưng mà vì sao phải đá mông hắn!Quả nhiên lại có một lần đầu tiên bị phá!“Tê…” Tiêu Mộc Trạch đã chuẩn bị sẵn nghênh đón đánh đau đến mức ngất xỉu đi, ai biết Khưu Tiểu Ngư chỉ đạp hắn một cái thì không tiếp tục.
“Vì sao lại đánh ta?” Tiêu Mộc Trạch ấm ức hỏi.
“Ta muốn thử một chút.
”“Thử cái gì?” Trải qua mấy lần bị đánh, Tiêu Mộc Trạch đã biết Khưu Tiểu Ngư đánh hắn là có mục đích, nếu không có lẽ Khưu Tiểu Ngư sẽ mặc kệ hắn.
Không biết vì sao, hắn chính là có cảm giác như vậy.
Muốn thử cái gì, đương nhiên là Khưu Tiểu Ngư sẽ không nói cho Tiêu Mộc Trạch.
Bởi vì nàng muốn thử chính là hệ thống.
Quả nhiên như Khưu Tiểu Ngư suy nghĩ, bị đạp một cái mông chắc chắn xanh tím, nhưng mà hệ thống không tuyên bố nhiệm vụ.
Chẳng lẽ phải thấy máu, hay là thấy xương?Khưu Tiểu Ngư chậm rãi đi tới gần Tiêu Mộc Trạch, trong lòng Tiêu Mộc Trạch run sợ.
Loại cảm giác này còn không bằng Khưu Tiểu Ngư trực tiếp ra tay đánh tàn nhẫn một trận đánh hắn ngất đi, như vậy càng đáng sợ!…Cuối cùng Khưu Tiểu Ngư thử được hệ thống.
Nếu chỉ là vết thương da thịt mà nói, trong tình huống thông thường mấy ngày là có thể khỏi hẳn, không ảnh hưởng hành động, sẽ không uy hiếp tới tính mạng, hệ thống sẽ không tuyên bố nhiệm vụ.
Cho nên kế tiếp khi Khưu Tiểu Ngư đánh người, muốn đối phương đối phương mà nói, chỉ cần không biến thành trọng thương hệ thống sẽ không tuyên bố nhiệm vụ chữa trị.
“Tê… Ai da… Ngươi thử ra được gì chưa?” Tiêu Mộc Trạch hỏi.
“Ngươi không tức giận à?” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư kỳ lạ nhìn Tiêu Mộc Trạch.
“Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, mấy lần cứu tính mạng ta, không phải bị ngươi đánh một trận sao, nhẹ hơn lúc trước rất nhiều.
” Tiêu Mộc Trạch nói.
Khưu Tiểu Ngư kinh ngạc, không nghĩ tới Tiêu Mộc Trạch hào phóng như vậy.
Nàng vốn không định chữa trị vết thương trên người