Cảm xúc bất thiện của Khưu Tiểu Ngư đã quá rõ ràng rồi, hệ thống trải qua mấy lần trước sau khi phát nhiệm vụ lại cho nàng xem phần thưởng, cảm thấy sợ là mấy thứ như y dược không thể khiến Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, vi thế quay ngoắt thành [Phần thưởng là năm cân gạo.
]Hai mắt Khưu Tiểu Ngư lập tức sáng ngời, vội mở miệng: “Nhận nhiệm vụ.
”Hệ thống: Xem ra không cần nói trừng phạt cũng được!Khưu Tiểu Ngư đảo tròng mắt, xem ra chỉ số thông minh của hệ thống thiểu năng này cũng không cao, có lẽ, nàng có thể làm như vậy.
Hắc y nhân đã hôn mê bất tỉnh có một loại dự cảm chẳng lành.
…Sau khi Khưu Tiểu Ngư tiếp nhận nhiệm vụ, lập tức tiến hành chữa trị cho hắc y nhân.
Vết thương giống như thế nàng chỉ cần vài phút đã có thể chữa lành.
[Nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng là năm cân gạo!]Khóe môi Khưu Tiểu Ngư nhếch lên một nụ cười tà ác, hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng không, gạo cũng vào tài khoản rồi đúng không.
Hắc y nhân cảm giác được trên người có một dòng nước ấm áp vô cùng, sau đó mơ màng tỉnh lại.
Kết quả mắt còn chưa hoàn toàn mở ra thì một nắm đấm lại giáng thẳng vào gương mặt tuấn tú của hắn, hắn theo bản năng định tránh kết quả tốc độ quá chậm.
“Bốp bốp bốp…”Vốn xương cốt còn có nội thương được chữa lành lại một lần nữa hồi phục nguyên trạng.
Hắc y nhân: …[Kiểm tra được một người bệnh, mời ký chủ kịp thời chữa lành, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là… hai cân rưỡi gạo!]Trong vòng ba giây Khưu Tiểu Ngư đã lại chữa lành thương thế cho hắc y nhân.
[Hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng là hai cân rưỡi gạo!]Khưu Tiểu Ngư xác định sau khi gạo đã vào tài khoản,Hắc y nhân lại tỉnh lại, một lần này hắn ta vừa mới lấy lại một chút ý thức đã lập tức lăn qua bên cạnh, kết quả…“Bốp bốp bốp…”Lại một trận đánh tơi bời hoa lá nữa, hắc y nhân hoàn toàn nghi ngờ nhân sinh, để hắn chết quách đi cho rồi.
[Kiểm tra được bệnh nhân, mời ký chủ kịp thời chữa trị, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ là… một cân gạo!]Khưu Tiểu Ngư có hơi thất vọng, mới một cân thôi à, nhưng vẫn tốt hơn là không có đi.
Vì thế lại lập tức chữa trị cho hắc y nhân.
[Hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng là một cân gạo!]Khưu Tiểu Ngư xác nhận mình nghe ra được vẻ sống chẳng còn gì tiếc nuối trong lời nhắc nhở của hệ thống, nàng xoa mũi với vẻ xấu hổ, hình như hơi quá đáng rồi.
Chẳng qua hắc ý nhân này cũng đã hết giá trị lợi dụng.
Lần này,