Lúc này, đốc công chạy như bay tới, lau mồ hôi trên gáy, cười nói: “Khâm sai đại nhân, mở rộng quy mô bến tàu, còn có thời gian thi công, cần không ít nguyên vật liệu và thợ xây, ngài xem...”“Chút chuyện nhỏ này cũng phải xin phép ta à? Mấy tên đốc công như các ngươi rốt cuộc làm làm ăn được gì hả?” Phòng Tử Trấn tình cách thẳng thắn, từ trước đến giờ không đùa với những kẻ tiểu nhân chỉ biết a dua nịnh nọt.Cũng không phải đốc công không có ý đúng, chỉ là ông ta không hiểu rõ tính cách của Khâm sai đại nhân mà bề trên phái tới này thôi, không dám tự ý quyết định mà thôi! Nếu bề trên chịu giao quyền cho ông ta, ông ta có gì phải băn khoăn chứ.Dư Tiểu Thảo vừa nghe xây dựng bến tàu cần nhiều thợ xây đã nhớ tới cậu út nhà mình.
Cậu út bản lĩnh gì không có, nhưng kĩ thuật xây nhà lại rất thành thạo.
Nếu như đại sư bá của Hàm ca phụ trách chuyện này, có quan hệ không dùng mới là đồ ngốc!“Phòng tướng quân...!"“Phòng tướng quân cái gì! Gọi khách khí như vậy! Với quan hệ của sư đệ ta và nhà ngươi, vẫn nên gọi ta Phòng bá bá thôi!” Phòng Tử Trấn rất hài lòng với cô bé tuổi còn nhỏ đã rất tinh quái này.Dư Tiểu Thảo cũng không khách khí với hắn, cười ngọt hơn: “Phòng bá bá! Tiểu Thảo có một việc nhỏ muốn xin ngài giúp đỡ...”“Việc nhỏ gì?” Phòng Tử Trấn buồn cười nhìn nàng.Dư Tiểu Thảo liếc nhìn đốc công, cố ý ra vẻ ghé tai hắn lặng lẽ nói thầm, thật ra giọng nói lại đủ để mấy người bên cạnh nghe được: “Phòng bá bá, xây mới bến tàu nhất định cần không ít công nhân nhỉ? Những người này là bề trên phái tới hay là bây giờ mới tuyển vậy?”Phòng Tử Trấn cũng cố ý đè thấp giọng, thần bí nói: “Trên Công bộ phái vài người tới, trừ mấy người này ra còn lại đều phải tuyển ở nơi này.
Thế nào? Nhà ngươi có người muốn tới làm thợ ở bến tàu à?”Đốc công có rất nhiều thắc mắc với sự quen biết của Khâm sai đại nhân với cô bé bán đồ kho ở bến tàu.
Nhưng thấy Khâm sai đại nhân đối xử với cô bé như con cháu trong nhà, đốc công bát diện linh lung(1) đương nhiên biết phải làm thế nào.(1) Bát diện linh lung: chỉ nơi có nhiều cửa sổ, bốn phương tám hướng đều sáng sủa.
Ở đây ý chỉ những người khéo léo linh hoạt, biết cách đối nhân xử thế.Ông ta nghiêng tai lắng nghe, nghe thấy Tiểu Thảo có vẻ ngượng ngùng nói: “Phòng bá bá, tay nghề xây dựng của tiểu cữu cữu ta rất tốt! Làng trên xóm dưới chỗ chúng ta không ai không biết! Ta nghe nói tiểu cữu cữu cũng tới bến tàu tìm việc...!Không thì, ngài kiểm tra một chút nhé”Phòng Tử Trấn nhướng mày, nhìn về phía đốc công.
Đốc công kia nhanh trí nói: “Còn kiểm tra gì nữa? Tiểu Thảo cô nương đề cử có thể không tốt sao? Nhìn thấy cái lều mới dựng bên kia không? Chờ lát nữa để tiểu cữu cữu của ngươi trực tiếp qua đó đi, ta ghi danh sách ở đó!”Dư Tiểu Thảo vẫy vẫy tay với Liễu Chí Vĩ đang chạy tới chỗ nàng, nhỏ giọng nói với cậu ta: “Biểu ca, ngươi biết tiểu cữu cữu ở chỗ nào không? Nhanh gọi cậu tới đây để đăng ký với vị đại nhân này!”“Đăng ký? Đăng ký gì?” Liễu Chí Vĩ cẩn thận liếc nhìn nhóm người Phòng Tử Trấn mặc quan phục, trong lúc nhất thời đầu óc không tiêu hóa kip.Dư Tiểu Thảo trừng mắt nhìn cậu ấy, nói: “Đương nhiên là đăng ký làm thợ xây ở bến tàu rồi...!Bảo ngươi đi thì mau đi đi, hỏi nhiều như vậy làm gì? Nếu như làm lỡ chuyện của tiểu cữu cữu, xem tiểu cữu cữu có tha cho ngươi không!”Liễu Chí Vĩ vừa liếc mắt nhìn vị đại nhân đang ngồi kia, trợn mắt nhìn: Trời ạ! Em họ Tiểu Thảo còn có quan hệ với những người phụ trách xây lại bến tàu.
Chậc chậc, lá gan của em họ Tiểu Thảo cũng lớn thật đó, có thể mặt không đổi sắc đứng chung với mấy người này.
Nếu như là cậu ta, có khi một từ cũng chẳng dám hé răng! Hơn nữa, điều khiến cậu ta cảm thấy kỳ lạ là em họ Tiểu Thảo lại có thể nói chuyện với mấy người này? Đây rốt cuộc là chuyện gì?Tuy rằng trong lòng có rất nhiều thắc mắc, Liễu Chí Vĩ vẫn kiềm chế sự mơ hồ trong lòng lại, vội vàng chạy đi tìm chú mình.
Cậu ta biết rõ, công việc này quan trọng với chú, với nhà bọn họ như thế nào.Xây lại bến tàu không mất ba năm năm năm thì khó mà xây xong.
Vậy có nghĩa là, trong tương lai ba năm năm năm nữa, dù hạn hán hay lũ lụt chú vẫn sẽ có thể nhận được một khoản thu nhập ổn định! Nghe nói Hoàng thượng rất coi trọng việc xây dựng cảng khẩu, còn phái Khâm sai tới đốc thúc thi công.Tin tức đã sớm truyền khắp bến tàu, công nhân tham gia xây dựng bến tàu, tiền công một ngày sẽ không ít hơn công nhân bốc hàng trên bến tàu! Không ít công nhân bến tàu động lòng, chuẩn bị đi chỗ tuyển người thử một lần!Liễu Chí Vĩ kéo chú mình ra từ trong đám công nhân chen chúc xô đẩy trước lều tuyển người.
Lúc này Liễu Hạo đang cố gắng hết sức chen lên phía trước, càng ở gần thì cơ hội được nhận càng cao.
Nhưng người tới đăng ký đều là những đại hán quen làm việc nặng, thân thế hắn cũng không cường tráng, nào có thể chen lấn với người khác được?Liễu Hạo không kịp đề phòng bị cháu mình kéo ra ngoài, mặt đầy không vui nói: “Chí Vĩ, con làm gì thế? Ta vất vả lắm mới chen được vào giữa lại bị con kéo ra, đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà! Rốt cuộc có chuyện gì, mau nói!”“Tiểu thúc, đừng chen lấn với mấy người này nữa.
Tiểu Thảo muội muội nhờ vào quan hệ để cho thúc trực tiếp gặp mặt người phụ trách thuê người đó!” Liễu Chí Vĩ kéo chú ra xa đám người kia, trong nhỏ giọng thì thầm mang theo hưng phấn.Liễu Hạo vui vẻ, nhưng lại xụ mặt: “Đừng có trêu tiểu thúc! Tiểu Thảo làm sao biết đốc công Trương chứ? Cho dù biết, đốc công Trương người ta sao lại nể mặt mũi một tiểu nha đầu chứ?”Liễu Chí Vĩ thấy hắn không tin, có vẻ lo lắng nói: “Tiểu thúc! Sao con lại nói đùa chuyện này được? Có phải thật không, thúc tới chẳng phải sẽ biết sao? Nhanh một chút đi, mấy vị đại nhân khác không chờ nổi sẽ đi mất đó!”Liễu Hạo nửa tin nửa ngờ đi theo cháu trai tới quán mì của lão Lưu.
Hắn nhìn thấy một người mặc quần áo của quan lớn, đại mã kim đao(2) ngồi trên ghế vừa nói vừa cười với cháu gái ngoại của hắn.
Hắn thấy đốc công Trương ở