Muốn đi cửa sau cũng không chỉ có mỗi Lý thị! Mợ hai của Tiểu Thảo là người chanh chua, chuyện gì cũng tính toán chi li, nhưng lại không phải người chọn nhẹ sợ nặng.
Nàng ta nghe được từ chỗ đường tỷ gả đến thôn Đông Sơn, xưởng Chu gia sẽ tập trung tuyển nhân công ở thôn Đông Sơn trước, trong lòng lập tức nóng nảy...!Nếu xưởng Chu gia tuyển đủ người ở thôn Đông Sơn, vậy chuyện này không dính tới nàng ta rồi?Hồ thị này giấu cha chồng và mẹ chồng nhà mình, bắt nhị cữu thành thật kia của Tiểu Thảo tới thôn Đông Sơn cùng nàng ta, dù sao nàng ta cảm thấy không có mặt mũi tới thăm!Lúc trước khi nhà Dư Tiểu Thảo mới ra ở riêng, bà ngoại Tiểu Thảo cho mấy lượng bạc, nàng ta đã nhắc đi nhắc lại chuyện này rất lâu.
Mỗi lần thấy Liễu thị và người Dư gia, ngữ điện nói chuyện của nàng ta đều soi mói quái gở.Tục ngữ nói: Ai ơi xử sự lưu tình/ Mai ngày gặp lại còn mình với ta, những lời này quá có đạo lý.
Không nghĩ chỉ mấy tháng sau Dư gia đã chuyển mình, chẳng những trả hết bạc, còn hợp tác làm ăn với người có tiền ở thị trấn.
Da mặt nàng ta còn chưa luyện dày được như Lý thị, lúc trước đối xử với người ta như vậy, sao không biết xấu hổ tới cửa cầu người ta?Hai vợ chồng Hồ thị dậy thật sớm, đến thôn Đông Sơn đã là khi mặt trời đã lên cao.
Hai người đến nhà cũ Dư gia lại không gặp ai.
Sau khi hỏi thăm Dư Hàng đang thu mua hải sản bên cạnh, thì ra dưa hấu trên ruộng đã chín, cả nhà đang bận rộn làm việc ngoài đồng!“Nhị cữu, nhị cữu mẫu, hai người ngồi nghỉ một lát ở trong trước đi, giờ cũng đã gần giữa trưa rồi, mẹ cháu cũng sắp về nhà nấu cơm rồi...” Dư Hàng mặt đầy tươi cười, tiếp đón rất có lễ phép.Hồ thị vội vàng xua xua tay, nói: “Không cần, không cần! Vừa lúc chúng ta xuống ruộng giúp một tay.
Tiểu Sa, cháu làm việc của mình đi!”Lúc trước Liễu Hán từng tới cuốc đất giúp, biết ba mẫu đất cát của Dư gia ở đâu, cũng không cần người dẫn đường nên đưa vợ mình đi về phía ruộng dưa.Hồ thị nhỏ giọng nói: “Cha nó à, chàng nhìn thấy một hàng dài người bán hải sản kia không? Nhà muội muội chàng ấy, chỉ tính riêng mối làm ăn này cũng kiếm được không ít bạc đi?”“Người ta kiếm tiền là chuyện của người ta! Thôn chúng ta không gần biển, muốn kiếm cũng không có cái phúc đó!” Liễu Hán là người nói chuyện thành thực luôn làm người nghe không được thoải mái.Hồ thị trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nói: “Chúng ta ở bên kia không thu được hải sản, nhưng khi nhà họ nhiều việc không lo liệu được hết, chúng ta có thể đến đây hỗ trợ! Chàng xem, đường đệ muội phu chàng ấy, ta cũng không tin hắn tới hỗ trợ miễn phí? Nhiều ít cũng phải có chút lợi chứ?”“Người ta ở gần đây nên cũng tiện tới giúp! Dư Giang làm người không tồi, là một người thành thật.
Muội phu không chọn sai người!” Liễu Hán còn chưa hiểu ý của vợ mình, khiến tức Hồ thị giận đến ngứa răng.“Hừ! Muội muội của chàng cũng không làm chủ trong gia đình nhỉ! Có chuyện tốt gì cũng không thể nhớ đến nhà mẹ đẻ...” Hồ thị rốt cuộc nói ra tiếng lòng.Liễu Hán trừng liếc mắt nàng ta một cái, nói: “Nhà ta cũng không giống nhà mẹ đẻ nàng, huynh đệ không làm ăn tử tế, luôn muốn chiếc chút lợi từ trên người khuê nữ đã xuất giá! Nàng nhìn xem mấy tỷ muội của mình đi, đều bị huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng làm ầm ĩ đến sắp không sống nổi nữa! Nếu không phải cha mẹ ta rộng lượng, ở nhà nàng mới có cuộc sống thoải mái như thế?”Giọng Hồ thị lập tức mềm xuống, nói: “Ta không phải đang nói muội muội của chàng sao, tại sao lại nói đến nhà ta rồi? Ta cũng không muốn có huynh đệ như vậy...”Liễu Hán nhìn nàng ta một cái, nói: “Khi nhà muội muội ta ra ở riêng như thế nào, ta cũng đã biết đến.
Nhà nó mới chỉ sống tốt lên một chút, ta làm ca ca tẩu tẩu cũng không nên làm phiền thêm nữa! Chờ gặp Mộ Vân nói chuyện.
Con bé có thể giúp đỡ, nếu thật sự không thể, nàng cũng không thể nói khó nghe, nhớ kỹ chưa?”Hồ thị chính là người xấu miệng, có chút ích kỷ, nhưng nàng ta vẫn rất biết nghe lời chồng mình: “Ta nhớ kỹ rồi, dù sao ta cũng là tới cầu người.
Ta nhất định sẽ quản chặt miệng mình!”Khi nói chuyện hai người đã đến ruộng dưa.
Trên ruộng dưa xanh mướt, một đám dưa hấu thật lớn đang nằm phơi bụng lên.
Cả nhà Dư gia đang ở trên ruộng dưa, cúi người nhẹ nhàng gõ dưa hấu, hái những quả dưa hấu đã chín xuống.
Trên hai đầu bờ ruộng, dưa hấu đã chất thành chồng thật cao.“Ai u má ơi! Đây là dưa hấu, lớn thật là to.
Một quả ít nói cũng có hơn năm cân mười cân nhỉ? Đừng nói ở thôn nhỏ như ta, ngay cả người ở thị trấn cũng rất ít khi thấy được thứ này? Cha nó à, ngươi nói thứ này một cân bao nhiêu tiền?” Hồ thị ngạc nhiên đi quang đồi đống dưa hấu, trong miệng tấm tắc không thôi.Dư Tiểu Thảo hơi cố hết sức để ôm một quả dưa hấu chín thật lớn, xiêu xiêu vẹo vẹo mà đi tới.
Liễu Hán thấy thế, vội đón lấy rồi nhận dưa hấu trong tay nàng.“Nhị cữu cữu, sao ngài lại tới đây? Buổi sáng, cháu và mẹ còn vừa nhắc đến ngài và đại cữu cữu đấy!” Dư Tiểu Thảo tuy rằng không quá thích Hồ thị, nhưng lại không có gì ác cảm với người nhị cữu cữu có vẻ chất phác này.Liễu Hán đặt quả dưa hấu trong tay vào trong đống dưa hấu, xoa xoa tay, tươi cười xấu hổ nói: “Nhị cữa mẫu của cháu muốn đến làm công ở xưởng Chu gia, không biết họ đã tuyển đủ người chưa? Ta cùng nàng ấy tới hỏi một chút.”Dư Tiểu Thảo nhìn Hồ thị nhìn đang nhìn chằm chằm đống dưa hấu một cái, nói: “Còn thiếu mấy người công nhân hong khô miến, cần người thận trọng và có nhẫn nại, không kể nam hay nữ...”Liễu Hán cười ha ha, nói: “Đừng thấy nhị cữa mẫu cháu nói chuyện khó nghe, khi làm việc là người rất có năng lực đấy!”Hồ thị ở một bên vểnh lỗ tai lên nghe, chỉ sợ bỏ lỡ điều gì.
Nghe vậy, nàng ta ở một bên liều mạng gật đầu.Dư Tiểu Thảo cup mắt suy nghĩ một chút, nói: “Vậy được rồi, buổi chiều cháu đi một chuyến với nhị cữu mẫu.
Nhưng muốn vào xưởng miến phải kí hiệp định bảo mật, nếu là tiết lộ phương pháp làm miến sẽ phải bồi tiền và bị bắt giam vào đại lao!”Hồ thị vội thề thốt đảm bảo: “Tiểu Thảo, cháu yên tâm đi! Ta tuyệt đối sẽ không nói một chữ về xưởng với bên ngoài!...!Vừa mới, cháu nói muốn tìm đại cữu và nhị cữu là vì có chuyện gì sao?”Ánh mắt Hồ thị liếc về